Vấn vương gì ảo vọng- Lê Thanh Hùng
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
VẤN VƯƠNG GÌ ẢO VỌNG
Mắt môi nào cười nói không thôi
Trong nắng thu vàng rơi, gọi gió
Vẫn trinh nguyên, lời yêu để ngỏ
Rối lòng ai, đổ nhịp liên hồi
Vẫn sắc màu của một ngày xưa
Cuốn quýt, ngập ngừng trong mắt biếc
Như năm tháng chưa hề cách biệt
Mặc thời gian gõ nhịp, đẩy đưa ...
Vẫn ngượng ngùng quẩn bước ... chần chừ
Tóc mai rối, xòa không kịp vén
Dẫu đã biết, đời không trọn vẹn
Gió cứ miệt mài, ru vô tư
Chểnh mảng tiếng cười rơi ngập ngừng
Bước sánh bước, đường quanh lối hẹp
Điều gì đó như là gượng ép
Để chiều rơi thảng thốt, bỗng dưng ...
Bên nhau cùng đứng lại, nhường đường
Không ai muốn là người khác trước
Ơi ảo vọng vô tình có được
Một sợi tình, như khói, như sương ...
Lê Thanh Hùng
Mắt môi nào cười nói không thôi
Trong nắng thu vàng rơi, gọi gió
Vẫn trinh nguyên, lời yêu để ngỏ
Rối lòng ai, đổ nhịp liên hồi
Vẫn sắc màu của một ngày xưa
Cuốn quýt, ngập ngừng trong mắt biếc
Như năm tháng chưa hề cách biệt
Mặc thời gian gõ nhịp, đẩy đưa ...
Vẫn ngượng ngùng quẩn bước ... chần chừ
Tóc mai rối, xòa không kịp vén
Dẫu đã biết, đời không trọn vẹn
Gió cứ miệt mài, ru vô tư
Chểnh mảng tiếng cười rơi ngập ngừng
Bước sánh bước, đường quanh lối hẹp
Điều gì đó như là gượng ép
Để chiều rơi thảng thốt, bỗng dưng ...
Bên nhau cùng đứng lại, nhường đường
Không ai muốn là người khác trước
Ơi ảo vọng vô tình có được
Một sợi tình, như khói, như sương ...
Lê Thanh Hùng
0 Comment: