Khoảng trời dành cho em- Phạm Ngọc Thái
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
KHOẢNG TRỜI DÀNH CHO EM
Tặng Trương Thị Bảo Yến
Cái khoảng trời anh không thể quên
Dẫu ở xa, tháng ngày thương nhớ
Những đêm đêm lang thang trên phố
Đắm nhìn về phương gió... có em !
Trời Sài Gòn chắc nóng vẫn triền miên
Anh nghe sóng Bạch Đằng thao thức vỗ
Nơi em sống là nơi anh mong đó
Đêm nay đèn Hà Nội hắt hiu buồn
Cái khoảng trời gió thổi xót lòng anh
Mắt em lệ để tim ai lỡ rớt
Dẫu ta ở hai đầu đất nước
Nhưng tình sẽ mãi gần nhau
Bài thơ sầu viết giữa canh thâu
Cứ dỗi hoài, trách rằng anh không nhớ
Làm gì có cô nào đâu cơ chứ ?
Công việc nhiều nên bận lắm, đấy thôi !
Cô bé của tôi ơi ! Anh rất muốn em vui
Đường thiên lý có ngày ta hẹn gặp
Mưa nắng phủ đầu anh, nhòa sương tóc
Chẳng người đàn bà nào đẹp hơn em
Cái khoảng trời anh cất ở trong tim !
Hà Nội 10.6.2019
Dẫu ở xa, tháng ngày thương nhớ
Những đêm đêm lang thang trên phố
Đắm nhìn về phương gió... có em !
Trời Sài Gòn chắc nóng vẫn triền miên
Anh nghe sóng Bạch Đằng thao thức vỗ
Nơi em sống là nơi anh mong đó
Đêm nay đèn Hà Nội hắt hiu buồn
Cái khoảng trời gió thổi xót lòng anh
Mắt em lệ để tim ai lỡ rớt
Dẫu ta ở hai đầu đất nước
Nhưng tình sẽ mãi gần nhau
Bài thơ sầu viết giữa canh thâu
Cứ dỗi hoài, trách rằng anh không nhớ
Làm gì có cô nào đâu cơ chứ ?
Công việc nhiều nên bận lắm, đấy thôi !
Cô bé của tôi ơi ! Anh rất muốn em vui
Đường thiên lý có ngày ta hẹn gặp
Mưa nắng phủ đầu anh, nhòa sương tóc
Chẳng người đàn bà nào đẹp hơn em
Cái khoảng trời anh cất ở trong tim !
Hà Nội 10.6.2019
0 Comment: