Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Lẽ ra chúng ta không phải khóc nhiều như thế- Trương Đình Phượng

Lẽ ra chúng ta không phải khóc nhiều như thế- Trương Đình Phượng


LẼ RA CHÚNG TA
                  KHÔNG PHẢI KHÓC NHIỀU NHƯ THẾ


lẽ ra
chúng ta không phải khóc nhiều như thế
trên đất mẹ
những mái nhà của chúng ta
lẽ ra không bị tước đi
như con nợ bị xiết cổ
đã có quá nhiều đắng cay
được ban ra từ bàn tay bọn chúng
chúng đánh thuế
một bài ca yêu nước
chúng đánh thuế
một lời nói xẻ chia
chúng đánh thuế
từ mỗi con đường....

lẽ ra chúng ta
phải bước ra ánh sáng
hướng về niềm tin, sự thật
lẽ ra chúng ta
phải ngẩng cao đầu, tự hào
nhưng chúng ta
phải đeo vác trên vai
bóng tối
phải nhồi nhét vào đầu
giấc mơ lở lói...

lẽ ra
chúng ta những ông chủ bà chủ
phải được chăm sóc, nâng niu
thì chúng ta phải nai lưng
hầu hạ những tên đầy tớ
chúng ta
vĩnh viễn chỉ là những đứa trẻ nằm nôi
chờ chúng ban cho miếng ăn
như chờ sữa mẹ
chúng cấm chúng ta hỏi
chúng cấm chúng ta tranh đấu
cho ngày mai
chúng bắt chúng ta quỳ gối
chúng bắt chúng ta ngậm miệng
chúng bắt chúng ta tự móc tròng mắt
ném vào vào bụi rậm
rồi hồn nhiên ngợi ca ánh sáng
những chân nhang trong nghĩa địa hoang tàn

chúng ta đang sống
hay chúng ta đã chết?
chẳng ai dám tìm câu trả lời
chúng ta đã lãng quên gốc gác hình hài
tất thảy rồi sẽ lại như thế
những kẻ chung dòng máu
quay mũi giáo đâm nhau
để những gã ngoại lai
hả hê chơi trò bán linh hồn
xứ sở.

    Trương Đình Phượng

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian