Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Trong buổi chiều nhảm nhí này- Trương Đình Phượng

Trong buổi chiều nhảm nhí này- Trương Đình Phượng


TRONG BUỔI CHIỀU NHẢM NHÍ NÀY

Tôi ăn mày buổi chiều
Bằng những chấm cô đơn
Con chuồn ớt nhỏ nhoi. Bay. Luống hoa cà dần héo
Từng đám mây lao xuống dòng sông. Tuẫn nạn.

Những ả đàn bà ra sông giặt áo
Giặt mòn tay chưa hết gian truân
Sau làn áo mỏng, những núm vú buồn
Níu chút tàn tuổi xuân bằng nhịp thở

Con đường bụi bốc mù. Những bóng người như đang đi trong sương.
Có những buổi chiều
Lạnh hơn một nụ hôn
Bạn cố tìm hiểu đường biên của một sợi tóc
Hay phả hệ của một niềm tin. Trên linh hồn bông gió xám.

Có những buổi chiều
Đến những giọt nắng tàn cũng đượm mùi suy tưởng
Bạn mặc niệm giấc mơ ban trưa
Bằng những câu thơ vụng về
Bạn biết
Hoàng hôn chẳng bao giờ chết. bởi nỗi buồn
Đêm muôn đời như cuốn sách
Viết về hành trình của nhân loại
Bạn đọc hoài chẳng hết

Có những chiều
Bạn giơ tay
Đôi bàn tay đã thấm mệt đòn roi số phận
Hứng những tiếng động
Và gói vào mảnh giấy im lặng
Bạn nghĩ bạn sẽ ươm mầm sự nổi loạn
Để rồi nhiều ngày sau bạn mở ra
Chỉ thấy những miếng da khô sáp
Như xác những nàng tiểu tiên
Bị bỏ quên trong chiếc hang. Từ thuở xa xôi nào đó.

Này anh
Chúng ta chơi trò chơi nhé
Trò gì?
Làm thi sỹ
Thôi bỏ đi em
Nhà thơ nghèo kiết xác
Méo xẹo mồm vì nhai những giấc mơ
Này anh nhầm rồi đấy anh yêu
Nhà thơ bây giờ giàu lắm
Chẳng còn ai cưỡi gió ôm mây
Cũng cóc còn ai bán niềm vui mua nước mắt cuộc đời
Nhà thơ bây giờ áo quần xúng xính
Điện thoại iphon ai phiếc rần rần.
Vậy à
Thế thì chúng ta chơi.
Anh đã đứng dưới vũng bùn này quá lâu rồi
Thôi chơi trò thi sĩ để đổi đời cũng tốt.

         Trương Đình Phượng

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian