Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Giấc mơ trên đồi- Trương Đình Phượng

Giấc mơ trên đồi- Trương Đình Phượng


GIẤC MƠ TRÊN ĐỒI

1.

Một hôm
tôi mơ ngủ quên dưới mái lều trên đồi
trăng làm gối
và sao làm chăn
nửa khuya một vị thiên thần
đánh thức tôi và nói:
-hãy cùng ta lên thiên đàng
nơi đó đang mở tiệc và tổ chức trò chơi
phần thưởng cho người chiến thắng
là được ngồi bên hữu thiên Chúa!
tôi lắc đầu đáp:
-tôi không đi
tôi muốn ở dưới cõi trần nhiều tục niệm
làm gã nấu rượu trong thôn trang
của những người mất hết đức tin vào sự tự do
mỗi ngày miệt mài chiết xuất nỗi buồn thành niềm vui
đớn đau thành hạnh phúc!

2
sáng sớm
tôi choàng dậy
khắp trái đất bị bao phủ toàn nước
cực băng hai đầu địa cầu đã tan chảy
tôi nhìn thấy loài người
nắm chặt tay nhau thành chùm
họ trôi đi như những bè gỗ
trong khi chờ đợi thần chết đến rước
họ trao cho nhau những ánh mắt yêu thương
từ đôi môi tím tái vang lên bài ca thân ái
và những lời xin lỗi, tạ ơn, chia sớt...chân thành!
tôi thấy từ bờ mi mệt mỏi
rưng rưng chiết tạo những giọt nước
hình như họ khóc!
kỳ lạ thay
mỗi giọt nước ấy rơi xuống
cơn đại hồng thủy lại rút đi một phần!

3
Tôi thấy
trên thiên đàng
những thiên thần công lý đang thu dọn từng chiếc cân phúc tội
và thiên chúa mỉm cười : hãy đem cất chúng vào kho
ngài quay sang thánh peter : hãy đóng cửa thiên đàng lại
loài người đã tìm ra miền đất của họ!

4
nước rút
khắp địa cầu chỉ còn đống hoang tàn
con người buông tay nhau
mạnh ai nấy giành giật
và máu đổ thịt văng
họ nhìn nhau bằng ánh mắt rực lửa
chừng muốn ăn tươi nuốt sống!
kẻ khỏe mạnh cưỡng hiếp người yếu đuối
kẻ cao ngồi lên đầu kẻ lùn
bên bờ biển đỏ khé
những người đàn bà miệt mài ngồi may
tấm áo liệm khổng lồ!

        Trương Đình Phượng

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian