Dáng thơ- Sông Cửu
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
DÁNG THƠ
“Tặng thi nhân Miền Ký Ức
tác giả thi tác Hồn Thơ ”
tác giả thi tác Hồn Thơ ”
Hồn thơ nở hoa đọng triền bông đá
Giữa trùng khơi ôm chim biển lưng trời
Cội cành nào không bồi hồi xa lá
Thi nhân nào chẳng hòa vận đơn côi!?
Quê tôi ngược xuôi mùa xuân gió lóc
Khóc bên xác người trời đất u buồn
Nhạc rên siết… câu thơ sầu đơn độc
Chim Lẻ Bạn buồn hót cuối đêm đông
Mộ gió tình em cát dồn bổ bã
Lã chã sương đan vá mảnh trăng sầu
Mùa xuân bể dâu gối đầu ghềnh đá
Hoa gạo soi đèn hơ xác thân đau…
Sông núi hư hao bao mùa Thu chết
Thân xác trôi vào trận liệt không tên
Nỗi sầu chồng lên thuyền em …anh biết
Mệt lã tình đời sóng vỗ chông chênh !
Đừng thổi gió ơi…Thơ đang hấp hối
Gối mộng đợi chờ hơi ấm bờ môi
Vầng thơ ly bôi … chân trời biển gọi
Vang vọng tình đời đất liệm… thơ tôi!
Sông Cửu
Giữa trùng khơi ôm chim biển lưng trời
Cội cành nào không bồi hồi xa lá
Thi nhân nào chẳng hòa vận đơn côi!?
Quê tôi ngược xuôi mùa xuân gió lóc
Khóc bên xác người trời đất u buồn
Nhạc rên siết… câu thơ sầu đơn độc
Chim Lẻ Bạn buồn hót cuối đêm đông
Mộ gió tình em cát dồn bổ bã
Lã chã sương đan vá mảnh trăng sầu
Mùa xuân bể dâu gối đầu ghềnh đá
Hoa gạo soi đèn hơ xác thân đau…
Sông núi hư hao bao mùa Thu chết
Thân xác trôi vào trận liệt không tên
Nỗi sầu chồng lên thuyền em …anh biết
Mệt lã tình đời sóng vỗ chông chênh !
Đừng thổi gió ơi…Thơ đang hấp hối
Gối mộng đợi chờ hơi ấm bờ môi
Vầng thơ ly bôi … chân trời biển gọi
Vang vọng tình đời đất liệm… thơ tôi!
Sông Cửu
0 Comment: