Lục bát mưa- Phạm Phú Hải
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
Lang thang trên mạng đọc bài LỤC BÁT MƯA của tác giả Phạm Phú Hải – hay quá. Tây Nguyên không có mùa thu, thôi thì đọc Lục bát mưa và tưởng tượng về mùa thu Tây Nguyên đang hiện hữu ….
LỤC BÁT MƯA
Xuân là hạ quyện hương thu
Mây là khói dựng lưng gù đèo hoa
Em là sương của hôm qua
Tôi là nắng của phôi pha âm thầm
Tóc là tơ của nguyệt rằm
Mỏng như ngày cuối trăm năm não nùng
Đi là đắm giữa mông lung
Thương là nhớ giữa bão bùng thịt da
Về là bướm gọi hồn hoa
Yêu là thức suốt trăng tà nhớ nhau
Tìm là lệch vạt bung bâu
Gặp là tóc trắng hai đầu song song
Mai sau lòng dặn cùng lòng
Nước khơi rộng mãi dòng trong thuở nào
Nhìn là sóng mắt xôn xao
Thấy là máu dội ba đào lên tim
Vui là hát động rừng chim
Nghêu ngao là bước đi tìm bao la
Ai là ai giữa lòng ta
Tóc bay nhớ những chiều xa những chiều
Thắp đời lên đỉnh cô liêu
Nắng đau tháp nhọn đìu hiu cuối trời
Nhớ là quên đi cuộc đời
Quên là nhớ mãi một người chưa quen
Khuya khuya tạc mộng bên đèn
Ngày vang vọng bóng buồn chen bóng buồn
Thương là mắt đọng Sao Hôm
Yêu là giữ mãi đáy hồn Sao Mai
Đợi là đời ngắn ngày dài
Mong là nắng-cuối-chiều cài lên trăng
Yêu là chẳng dám nói năng
Thương là dụi mắt ngỡ rằng chiêm bao
Lòng trong rất mực xôn xao
Mặt ngoài rất mực ừ ào như không
Tay huơ tưởng tượng chùm bông
Chân run quýu đứng như trồng giữa sân
Ngó là mây xuống như gần
Nhìn là thấy tóc huyền vân bồng bềnh
Ngón hồng và Cỏ dại ngủ quên
Gót son và Mặt đất nghiêng bên chân người
Áo bay nghiêng một phương trời
Tiếng cười nghiêng một chút thời gian xanh
Gió là cánh của âm thanh
Mắt là sóng của biển hành tinh xa
Nhìn là nhật nguyệt giao thoa
Nắng là mật của Ngàn Hoa Không Màu
Hương ra từ một ban đầu
Đậm đà cho một mai sau tỏa tràn
Ta về dựng lại Không Gian
Suối đời xanh vỗ nhịp đàn reo ca
Phạm Phú Hải
(Phan Thanh Tân sưu tầm)
Bài thơ ý tứ hay và lạ... bản độc tấu thật tuyệt để ta đọc hết bài thơ .. nhưng không thấy giọt mưa nào cả ... sao thay thế đuợc mưa tây nguyên hả bạn ..hihi
ReplyDeletethay cho thu tay nguyên bạn ạ - bởi vậy bản tremolo guitar làm mưa
ReplyDeleteRecuerdos De La Alhambra-Tưởng nhớ thành Alhambra” của Tarrega vốn là một tuyệt phẩm guitar classic. Khi nghe vào một buổi chiều buồn nào đó, người nghe sẽ chợt nhớ đến câu thơ :“ Dấu xưa xe ngựa hồn thu thảo / Nền cũ lâu đài bóng tịch dương”(*), đó là cảm giác mất mát khi đứng trước thực tại. ”. Ta thành người lữ hành đơn độc giữa những con đường trong thung lũng, thành quách, nghe tiếng gió, tiếng chim, tiếng róc rách của nước, ngắm sự kỳ vĩ của núi non, quang cảnh. Nhưng cũng chính vào lúc đó, lòng ta buồn vô hạn với câu hỏi, cảnh xưa đây mà người xưa đâu? Cảm giác mất mát chế ngự, gia điệu rất “tình”, sự bay bổng của bản nhạc đẩy ta vào nỗi cô đơn rệu rã không nguyên cớ.Còn nghe trong đêm mưa, giữa căn phòng trống trải, cảm giác duy nhất bản nhạc mang lại được quy về một tính từ: Buồn. Cái buồn thấm đẫm, chảy trong mạch nguồn bản thân. Cái buồn không đơn thuần nằm trong bề mặt ngôn ngữ, nó khiến ta nhớ về quãng thời gian đã qua, nhớ về những người, những yêu thương đã đi qua cuộc đời ta. Và ta hiểu rằng, trong cõi đời này, con người ta không ai không từng trãi qua cảm giác cô độc...
ReplyDelete