Mê khúc- NPV
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
Mê khúc
(Ai cũng hiểu, chỉ một người không hiểu...)
Tưởng rằng đã quên một thời nông nỗi
Chợt thấy đời nghiêng lặng lẽ nơi này
Nghe tuyệt vọng thốt lên lời trăn trối
rót ngập hồn huyễn hoặc một đời say
Tim yếu mềm từ dạo ấy loay hoayMộng nam kha trên cát trắng hoang vu
Để mưa nắng lê thê cùng ảo ảnh
Nhiều thu vắng nguyệt ca lời buồn thánh
Cội nguồn xa, mây gió cánh chim mù
Buông lối ngỏ tuổi thơ về trăn trở
bờ mộng mị, môi gần, chùng hơi thở
trước và sau, hờ hững tiếng hư vô
Mắt xưa còn in dấu đá ngây ngô
bạn bè gầy vai đời ta giữ lại
Lạ lẫm ngôn từ một thời con gái
Già chát trần gian sương khói theo về
Dấu yêu nào cùng bóng xế cơn mê
Đợi hồi sinh nét kiêu sa khắc khoải
Ôm trăn trở chút buồn vui rớt lại
Ru hoài ta trong- mê khúc- yêu người…
(NPV- SN 06.02.2012)
Baì thơ dung ngôn từ hay. Mang tinh triết lí cao. Mê khúc , tưa đề bai thơ hay. Câu thơ độc đáo , sâu sắc. Nghệ thuật:câu thơ 8 chữ chăt chẽ, cách gieo vần độc đaó. Ngôn từ săc sảo. Cảm ơn tác giả rất nhiều
ReplyDeleteChuc mung SN N nhen , chuc ban luon gap may man , hanh phuc voi cuoc song hien tai va vui ve nhung gi ban dang co ...
ReplyDeleteChut xui nua la quen , nhung cung con trong ngay ma N hen ....
Phải đọc và nghĩ nhiều nữa. Tr2Chau.
ReplyDeleteơi Nhuỵ ơi ! bài thơ hay quá bạn ơi - chắc có lẻ Nhuỵ giờ là thi sĩ rồi
ReplyDeletebài thơ của bạn dã có nhịp điệu bài hát rồi - hay thật chẳng biết nói gì ngoài chữ hay - có những bài thơ ng đọc vài câu đã ngơ ngẫn với tứ thơ - nhịp điệu và ý nghĩa ngôn từ - thơ bạn hay vì lẻ đó và chỉ còn chữ hay để nói .... chậc chậc HAY QUÁ - tớ sẽ cố gắng tìm tòi phổ thành bài hát ...
Tr2Chau nói rất đúng: phải đọc và nghĩ nhiều hơn nữa...
ReplyDeleteCũng thật lạ khi từng câu thơ riêng lẽ không khó hiểu, hình tượng rất quen thuộc... nhưng ghép lại thành từng khổ thơ, cả bài thơ lại có tính khái quát, trừu tượng cao... đòi hỏi người đọc phải đọc đi đọc lại, phải tư duy. Cảm nhận thì dễ, hiểu cũng không khó, những nói thành lời sao khó quá- đúng là MÊ KHÚC thật sự của thân phận con người, của tình yêu...
Cách gieo vần phải nói là tuyệt vời,liên hoàn từ đầu đến cuối bài thơ, chặc chẽ nhưng vẫn tự nhiên, khoáng đạtkhông chút gượng ép.Cái độc đáo này thì ít có bài thơ nào đạt được...
Tôi trở lại với câu thơ:
ReplyDelete"Bạn bè gầy vai đời ta giữ lại.."
nhiều lần, nhiều lần...
Rồi cứ khựng lại ở đó.
Bạn ơi!
Tr2Chau.
Tôi thì không hiểu lắm, chỉ cảm thấy hay, rất hay khi đọc bài thơ trên nền nhạc
ReplyDelete"Ai cũng hiểu, chỉ một người không hiểu"
ReplyDeleteNPV mượn lời thầm trách ai đây?
Cho dù khẳng định: Ru hoài ta trong- mê khúc- yêu người…
Cũng chỉ sợ NPV cũng không hiểu ngay chính mình thôi...
Thời ấy có nông nỗi không ta ? Nếu không nông nỗi thì có còn gì đọng lại đến hôm nay ! Tuổi đời mênh mông dòng đời vô tận những cánh chim non rồi cũng trưởng thành, trên những chuyến tàu thời gian quằn nặng những lo toan trăn trở giữa đời thường vì cuộc sống, miếng cơm manh áo. mấy ai có được diễm phúc "tưởng rằng đã quên".
ReplyDeleteRe ntanluat: đúng là nông nỗi chứ bạn, nhưng là cả một sự chân tình. Sự ngu ngơ không đáng trách, cuối cùng thì cả hai người đều "tưởng rằng đã quên"...
ReplyDeleteThực mê phân biệt chẳng ra
ReplyDeleteHãy coi đời thực như là cơn mê
Để cho lo lắng bộn bề
Giật mình một cái não nề qua đi
Thân phận con người thì hữu hạn, mà tình yêu thì vô hạn...Không biết mình đã đọc được câu ấy ở đâu, nhưng MÊ KHÚC làm mình nhớ lại, và thấm thía vô cùng...
ReplyDeleteChia sẻ cùng anh một bài thơ rất hay!
ReplyDeleteMắt xưa còn in dấu đá ngây ngô
ReplyDeletebạn bè gầy vai đời ta giữ lại
Lạ lẫm ngôn từ một thời con gái
Già chát trần gian sương khói theo về
Thật hiếm hoi khi cõi nhân gian còn có những vần thơ hay, lạ đến thế...