Xuân biệt ly- NPV
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
Xuân biệt ly
(tặng Liên và các bạn còn mãi phương trời xa…)
(tặng Liên và các bạn còn mãi phương trời xa…)
Đưa người đi. Ta đưa người đi
Sớm mai sương lạnh, gió lay buồn.
hoa tàn, phố vắng cùng xuân muộn (*)
Cafe đắng vội giọt chia ly.
Sớm mai sương lạnh, gió lay buồn.
hoa tàn, phố vắng cùng xuân muộn (*)
Cafe đắng vội giọt chia ly.
Đưa người đi. Ta đưa người đi
Người đi từ lúc tuổi xuân thì
Nét xưa, đây mắt buồn thăm thẳm
Tay nắm tay- thôi, biết nói gì.
Đưa người đi. Ta đưa người đi
Hẹn nhau, còn hẹn đến bao giờ?
Đông đón, ngày vui qua mấy chốc
Xuân đưa, dằng dặc để mong chờ…
Đưa người đi. Ta đưa người đi
Biệt ly, ly biệt đã bao lần
Ba mươi năm vẫn đời lận đận
Một cõi đi về, người mãi đi...
Người đi từ lúc tuổi xuân thì
Nét xưa, đây mắt buồn thăm thẳm
Tay nắm tay- thôi, biết nói gì.
Đưa người đi. Ta đưa người đi
Hẹn nhau, còn hẹn đến bao giờ?
Đông đón, ngày vui qua mấy chốc
Xuân đưa, dằng dặc để mong chờ…
Đưa người đi. Ta đưa người đi
Biệt ly, ly biệt đã bao lần
Ba mươi năm vẫn đời lận đận
Một cõi đi về, người mãi đi...
Đưa người đi, ta đưa người đi…
NPV-05.02.2012
(*): sáng mùng 10 tết, phố Pleiku vắng và buồn với những cành hoa chưng tết úa tàn vứt chỏng chơ đây đó ...
Nặc danh nói...
ReplyDeletesao bạn nhuỵ viết bài thơ tâm trạng quá vậy ... ? có được những người bạn khi minh đi xa , tặng những vần thơ này thật cảm động . ôi cuộc đời hợp tan trong chốc lát , có người nhớ , có người không . ng đi nhớ ? hay có bao giò ng di hiểu đc ng ở lại . Một bài thơ hay , giá trị khi người đi cần đến nó như một lời sẻ chia ... và chẳng có gia trị gì như có một bài thơ có để mà ... tự hào
00:28 Ngày 06 tháng 2 năm 2012
Đăng một Nhận xét
Bổng dưng mình cũng muốn đi xa, chỉ để được N tặng một bài thơ...
ReplyDeletemới đó mà đã nửa năm rồi,thời gian trôi nhanh quá...
ReplyDeleteBao nhiêu năm rồi còn mãi ra đi, biết làm sao được!!!
ReplyDelete