Mê khúc- Phan Thanh Tân và NPV
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
Mê khúc
nhạc & trình bày: Phan Thanh Tân
(Ai cũng hiểu, chỉ một người không hiểu...)
Tưởng rằng đã quên một thời nông nỗi
Chợt thấy đời nghiêng lặng lẽ nơi này
Nghe tuyệt vọng thốt lên lời trăn trối
rót ngập hồn huyễn hoặc một đời say
Tim yếu mềm từ dạo ấy loay hoayMộng nam kha trên cát trắng hoang vu
Để mưa nắng lê thê cùng ảo ảnh
Nhiều thu vắng nguyệt ca lời buồn thánh
Cội nguồn xa, mây gió cánh chim mù
Buông lối ngỏ tuổi thơ về trăn trở
bờ mộng mị- môi gần, chùng hơi thở
trước và sau, hờ hững tiếng hư vô
Mắt xưa còn in dấu đá ngây ngô
bạn bè gầy vai đời ta giữ lại
Lạ lẫm ngôn từ một thời con gái
Già chát trần gian sương khói theo về
Dấu yêu nào cùng bóng xế cơn mê
Đợi hồi sinh nét kiêu sa khắc khoãi
Ôm trăn trở chút buồn vui rớt lại
Ru hoài ta trong- mê khúc- yêu người…
he he bữa trước có bạn nào comment đề nghị phổ nhạc bài thơ Mê khúc của nhụy ... bây giờ có rồi đó bạn , nghe rồi cho ý kiến ... dây là blog chơi chung mà quăng lựu đạn thoài mái ... tác giả tiếp thu ý kiến và ngày cang hoàn thiện hơn
ReplyDeletecàng qăng lựu đạn càng tiếp thu hoàn thiện hay hơn fải kg? Thế thì hãy đợiđấy, để tớ kiếm mấy quả đại bác 175li nổmột lần cho tan xác fáo luôn...He he...
ReplyDeleteok ! bạn cứ quăng lựu đạn thoải mái hi hi chỉ cần bạn nghe là được rồi
ReplyDeletehihi,các tác giả thơ và nhạc đã nói vậy là e xin chém gió thoải mái luôn nhe !
ReplyDeletethứ 1, về phần thơ. Nói thiệt, đọc tới đọc lui, ko hiểu gì hết luôn ! "nhiều thu vắng, nguyêt ca lời buồn thánh" là tập hợp tên các bài hát của TCS ? "mộng nam kha trên cát trắng hoang vu" mộng nam kha là thành ngữ tiếng Hán, ý nói đời người như giấc mơ, vinh hoa phú quý ở đời đều là hư ảo mà lại nằm trên cát trắng hoang vu là sao ? rất nhiều từ sáo rỗng như : trăng trối, huyễn hoặc, hoang vu, mộng mị, hư vô, ngây ngô, kiêu sa, khắc khoải,trăn trở, . . . và cuối cùng ko hiểu nội dung chính là gì ?
thứ 2, về phần nhạc. có lẻ tg phần nhạc mà hiểu dc bài thơ này thì 2 ng là bạn tri kỉ rồi. Nhạc rời rạc, đều đều, ko có cao trào, 5 đoạn là 5 khúc nhạc khác nhau, ko có đầu, cuối, ko điệp khúc. Phổ thơ cứng ngắt, ko uyển chuyển, nghe cứ như là đọc thơ rồi gãy nhạc tưng tưng theo vậy !
Hihi, có lẻ e đòi hỏi hơi cao với cái ý vui là chính của các bạn bè cũ và cũ lắm nhưng vẫn còn gặp gỡ , trao đổi với nhau. Xin phép các ace đừng cười cái tật hóng hớt mà còn nhiều chuyện ! E xin về chỗ ngồi đây ạ !
Re bạn Lộc:
ReplyDeleteKhi ta bước qua tuổi 50, có khá đủ thời gian để chiêm nghiệm, ta vẫn thấy takhông thể hiểu hếtý nghĩa cuộc đời, vui buồn cuộc sống...kể cả bản thân ta.Ta còn chưa hiểu được ta, mong gì có người hiểu? Nên tất cả như một Mê khúc hư ảo, chỉ có thể- và nên hiểu trên một khía cạnh nào đó thôi.Bạn bè tâm giao, tri kỷ còn chưa hiiểu hết nhau mà.
Như comments ở line nguyên bản bài thơ ( http://www.nhuygialai.com/2012/02/me-khuc-npv.html )
-Tr2Châu viết:
Tôi trở lại với câu thơ:
"Bạn bè gầy vai đời ta giữ lại.."
nhiều lần, nhiều lần...
Rồi cứ khựng lại ở đó.
-Bạn NTanLuat viết:trên những chuyến tàu thời gian quằn nặng những lo toan trăn trở giữa đời thường vì cuộc sống, miếng cơm manh áo. mấy ai có được diễm phúc "tưởng rằng đã quên".
-Nguoiyeutho viết: Cảm nhận thì dễ, hiểu cũng không khó, những nói thành lời sao khó quá- đúng là MÊ KHÚC thật sự của thân phận con người, của tình yêu...
Và ta chỉ cần đến vậy thôi.
Đời người như giấc mộng nam kha, giật mình tỉnh giấc trên nệm ấm, chăn êm biết là mộng thì quá là đời thường, cũng đã có ít nhiều "hưởng thụ" rồi phải không? Còn mộng trên cát trắng hoang vu thì ta cứ suy ngược lại, ngay cả giấc mộng cũng chưa thoát khỏi sự cô đơn, khắc khổ, thậm chí là kiệt sức khi sau và trước đoạn đường ta qua vẫn chưa thấy một ốc đảo tươi xanh nào
Và nếu bạn Lộc có một tình cảm trãi qua hơn 35 năm, người con gái kiêu sa ngày ấy, bây giờ...thì bạn sẽ cảm nhận được hai câu:
Dấu yêu nào cùng bóng xế cơn mê
Đợi hồi sinh nét kiêu sa khắc khoãi
Suy diễn nhiều quá, có khi tôi lại thành nhiều chuyện mất thôi. Hi
Thơ- và cả cái blog này- với NPV chỉ để trao gởi bạn bè đôi chút tâm tình, thư giãn xã stress là chính. Comments tán phét đùa nhau cũng vui, nhưng khoái chém gió thì 2 ông bạn già PTT, KT... có lẽ là vô địch. Ái chà, cũng mong hai ông luôn khỏe để có sức chém gió cùng bạn đọc cho xôm tụ nhé
ReplyDeleteRe bạn Lộc:
"Ai cũng hiểu, chỉ một người không hiểu..."
Ai cũng hiểu, rốt lại chỉ có ta là không hiểu ngay cả chính mình. Chỉ một người không hiểu, có khi người đó lại hiểu ta nhất...Mê khúc mà
Tho ma de hieu, tha doc van xuoi con hon
ReplyDeleteTho ma kho hieu, tha ho cho ta suy dien chem gio. He he...
he he me khuc của nhụy thành công rồi ... dọc mà hiểu thì còn gì là mê khúc .... mà tác giả phổ nhạc me khúc này phổ thành khúc mê là xem như phần nào cảm nhận được ý nhà thơ ... ha ha mà phổ thành 5 khuc thì thiên tài rồi .... bài hat khi phô thì phải theo cung giai nhất dịnh vì đó là âm luật mà ... ban Nguyen Phước lộc nghe ra được 05 khúc vậy là tác giả bài hát thành công roi ... hii trên cả tuyệt vời
ReplyDeletere Nguyen Phước Lộc
ReplyDeletehe he ban lộc có vẻ rành về lý thuyết âm nhạc nhỉ nên biết nhạc phải có cao trào và thấp trào ... thật ra ca khuc dang được phổ biến trên thị trường âm nhạc thì nhiều lắm ca khuc viết dều dều và bình bình , ca khuc quan trong hơn hết là sự kết hơp giưa ca từ và nhạc , nếu phổ thơp thì chắc chắn cần phải bám vào ca từ và tiết tấu của bài thơ , bài thơ đã là tự tình thì chắc chắn khó có những đoạn cao trào rồi đến thấp trào , hơn nữa phổ thành nhạc cho những bài thơ như vậy chỉ còn giai diệu quyết định số phận cho bai hát ... và thường thì khi pho nhạc tác giả phải chọn cho mình một cung điệu tức là một tháng âm , một tone nhạc vì đó là âm luật bắt buộc ... hi hi nên bạn nghe ra 05 khúc thì lổ tai bạn siêu rồi ... dây chỉ là nơi để vui chơi mọi ý kiến đều có giá trị của nó chủ yếu là vui là nơi nói ra diều mình thich và ko thich cứ nói cứ làm và cú nghe ....
hihi ! như e đã nói v các bác rồi, e cũng biết đây là sân chơi của bạn bè cũ, cũ lắm rồi, để giao lưu, để 8, để xả stress nếu có và để vui là chính. Thì thôi cứ coi như các bài thơ, bài nhạc của mình ở đây cũng đã đạt đến cấp . . . tổ dân phố là dc rồi. Nhưng ko fai vì chỉ là cấp tổ dân phố mà có quyền . . . xuê xoa. E ko hiểu bài thơ, ko fai vì tên của nó là Mê khúc, mà vì cái cảm xúc của nó ko có thật ! Chỉ mong sau này dc đọc những bài thơ từ những giây phút rung động thật sự, chắc là sẽ dễ hiểu hơn !
ReplyDelete@ bạn KT : tại sao cứ nếu có tình cảm với 1 người con gái từ 35 năm trc, thì đó fai là người con gái "kiêu sa" ? hình ảnh đó xưa như thời "Tắt lửa lòng" của Nguyễn Công Hoan rồi ! nào là "bóng xế", "cơn mê","hồi sinh" rồi "khắc khoải" nghe chán lỗ tai rồi!
Riêng fan nhạc, e ko có ý kiến gì nữa hết vì e . . . ko thể nói gì hơn dc nữa !
Hihi, đây là nơi vui chơi thì e đi ngang hóng hớt chút thôi mà ! các ace có chém nữa thì như nhà khoa học Galilee, e vẫn cứ . . . nói !
Vui thôi chứ chém wa sau này e có về phố núi chắc e chết wa !
@ các bạn nặc danh : e là người lạ đi ngang mà còn để lại tên tuổi, các bác tiếc gì cái tên mà ko cho mọi ng cùng biết !
@ bạn Lộc: bạn lại không hiểu ý tôi, và cả hai câu đó rồi. Không như bạn hiểu "cứ", "phải" gì cả, cứ/ phải là không có thật, là tưởng tượng bịa đặt ra.Còn đây là có thật, chỉ khác ở thời gian trước, và hiiện tại. Vậy thôi.Còn cảm nhận thế nào, người trong cuộc ắc phải khác người ngoài cuộc, cái đó không so được. Những câu thơ làm trên khía cạnh tâm tư,chia sẽ bạn bè, nó sẽ không có nhiều hư cấu tưởng tượng như thơ làm để bán, bạn lại hiểu theo kiểu người bỏ tiền mua thơ thì lố rồi
ReplyDeleteBạn bảo nghe hai câu đó chán lổ tai rồi, xưa như thời.... rồi ư? Bạn có nói khoác không vậy? Nếu được, bạn hãy vui lòng dẫn chứng dùm tôi vài câu tương tự xem sao, có xuất xứ đàng hoàng đấy nhé
Than ái
Nặc danh 12:48 21/06/2012 đây (để phân biệt với nặc danh#)
ReplyDeleteCái tên thì quan trọng gì, bạn có ghi tên Lộc, tớ có ghi tên tớ thì cũng chả ai biết ai kia mà.
Cái thời học văn ở PTTH, tớ nhớ loáng thoáng muốn hiểu tác phâmr trước hết phải hiểu tác giả, hoàn cảnh ra đời của tác phẩm...Tớ thì khá thân NPV, mà còn không hiiểu nổi bài thơ này, thì bạn làm sao hiểu nổi? Tớ cứ tưởng "ai cũng hiểu, chỉ có mỗi mình mình không hiểu" thôi chứ! He he...
Mà cố hiểu làm gì, khiNPV đã nói là không hiểu cả chính mình kia mà!?
Coi lại mấy tấm hình K12 PTTH Kontum họp 30 năm (1980-2010), mấy chị em nữtrên U50 vẫn còn trẻ trung, dáng sang quý phái...chẳng có gì là ngạc nhiên về một thời con gái kiêu sa cả. Có điều tớ chẳng biết em nào để lại trong NPV dấu ấn sâu đậm vậy thôi. Có bạn nào biết hơn không nhỉ???
ối giời ơi, các bác lại tranh cãi nữa zồi. Thật lắm chuện quá, zô ziên quá...Bác NPV chỉ muốn gởi gấm đôi chút tâm tình, các bác lại đòi phải thật thà khai báo từ A đến Z. Đúng là...hổng giống ai mà
ReplyDelete@ bác KT : có vẻ như e với bác ko ai hiểu hết dc ý của ai hết ! nếu bác mà ở gần chắc e với bác fai nâng lên hạ xuống thì may ra mới hiểu nhau ! hihi ! e ko hề nói là e nghe 2 câu thơ đó chán rồi, mà chỉ là những từ đó ngta dùng nhiều rồi nên đâm chán, vậy thôi ! chứ nếu e nghe 2 câu đó nhiều rồi thì tg bài thơ này . . . thôi, e ko nói nữa kẻo bác lại ko hiểu. Thì này, "kiêu sa" bác ko nghe ra rả hoài sao, bàn tay 5 ngón e vẫn kiêu sa, cây dài "bóng xế" ngẩn ngơ, bước tới đèo Ngang "bóng xế"tà, một mai qua "cơn mê", bác nghe hoài chứ gì ?
ReplyDeleteChiều nay mưa gió thẩn thờ tuôn
"Khắc khoải" trong tâm vạn nỗi buồn (http://www.hoingo.org/t15646-topic)
Gửi yêu thương về một miền xa vắng
"Khắc khoải" tìm một hình bóng ngày xưa (http://bacbaphi.com.vn/entertainment/archive/index.php/t-61678.html?s=7d666928d3032ab19a24f041edb79cd9)mấy câu thơ này e đọc lâu rồi mà ko nhớ fai lên Gu gồ tìm cho dc đường link cho bác coi !
nói túm lại, e thích cái gì có vẻ tìm tòi chút kìa (thế nào bác lại nói là cảm xúc nó đến ào ào thì nhớ gì ghi lại thế thôi ! )
vậy là cái cảm xúc này là có thật hả bác ? bác với tg bài thơ có vẻ hiểu nhau ? oh ko, sorry, e ko nên đi sâu vào chuyện riêng của các bác !
@ nặc danh mới và cũ : e thì có ăn thua gì, làm sao e biết dc các bác, chỉ là muốn các bác với nhau biết nhau thôi !
cái đoạn sau thì thôi, e xin ko tham gia nữa vì e ko biết gì hết chuyện ngày xưa !
@ bạn Lộc: Nếu một câu, một khổ thơ có sự trùng lặp về ý hoặc cả cụm từ, thì bạn nói được. Đằng này bạn trích ra vài từ rồi search Google để chứng minh rằng nó đã có trong những bài thơ,bản nhạc chẳng liên quan gì với nhau, điều đó chẳng có ý nghĩa gì cả.Nói kiểu như bạn thì bất kỳ bài thơ, bản nhạc nào cho dù hay đến mấy, nổi tiêng cỡ nào...tôi cũng có thể lấy ra vài từ, search GG rồi chứng minh rằng đã có nhiều tác giả dùng rồi, tôi từng đọc qua rồi, nghe hoài rồi,...Thật vô lý và buồn cười quá.
ReplyDeleteBạn NPV vẫn đưa cho tôi đọc trước,trao đổi góp ý hầu hết mọi bài viết của mình. Với Mê khúc, tôi có nhận xét sao nay lại đổi phong cách , trừu tượng và khó hiểu vậy. Và bạn trả lời: Mê khúc mà, hiểu được bao nhiêu thì hiểu, cảm nhận được gì thì cảm nhận, bản thân mình còn chưa hiểu được mình nữa là...Và tôi tôn trọng cái tinh thần ấy của Mê khúc
So sánh kiểu bạn Lộc thì tui xin "bái phục" luôn, hết ý kiến.
ReplyDeleteCây dài "bóng xế" ngẩn ngơ, bước tới đèo Ngang "bóng xế"tà- từ "bóng xế" ở đây đơn giản chỉ nêu lên hiện tượng vật lý là cuối buổi chiều. Còn "bóng xế" trong "Dấu yêu nào cùng bóng xế cơn mê" là ẩn dụ về tình yêu và thân phận con người lúc cuối đời-tuổi già.
"Khắc khoải" trong tâm vạn nỗi buồn/ "Khắc khoải" tìm một hình bóng ngày xưa... nói lên tâm trạng con người về tình cảm đã qua. Còn "đợi hồi sinh nét kiêu sa khắc khoải" lại nói về tâm trạng con người đón nhận một điều sẽ tới, phải tới, nét kiêu sa ngày nào giờ chỉ còn là khắc khoải chờ đợi phép màu hồi sinh mà thôi.
Tui thì tạm hiểu như thế. Còn túm lại hiểu như bạn Lộc thì bạn chỉ đọc được mỗi truyện Kiều của Nguyễn Du mà thôi, vì tất tần tật các tác phẩm thi ca về sau thế nào cũng có đôi từ nằm trong truyện Kiều, chẳng có gì là mới mẻ cả
Có bài thơ này vô cùng dễ hiểu nè, đọc khỏi suy nghĩ mất công:
ReplyDelete1+1 bằng 2
2 thêm 2 bằng 4
4 với 1 là 5
5 ngón tay thật đều
He he...
. Bài thơ của nhụy thật ra cung dâu khó hiểu gì ... nó chỉ là bài thơ tự tình nói về TY ngày xưa và hôm nay vẫn tồn tại trong lòng ... mac dù ng ý ko hiểu Nhụy ... vẫn lơ là và vẫn cứ mãi chẳng lớn thêm tí nào về tâm hồn ... vẫn cứ kiêu sa cùng bóng xế , gia nua , ngôn từ lạ lùng ... ấy vậy N vẫn cứ yêu thương ... cho nên mới goi lầ MÊ . nhụy tìm ngôn từ trong thơ cho nó lung linh xa lạ ẩn hiện , và dùng những từ kinh diển và những diển tích để diển tả tâm trang mình và để bài thơ thành Mê khúc ...có vậy thôi cũng đũ dể hiểu hi hi những ông già u 50 thì chắc ko khó nhưng với lủ trẻ thiếu chiều sâu ,thiếu trăn trở trãi nghiệm cuộc sống chắc là khó hiểu ... Đã ko hiểu thì phê bình làm gì vô tình mình trở nên khoe mẻ kiến thức nhưng lại cho thấy chỉ là cậu nhỏ leo trèo với người lớn , và lại chứng mình thêm mình là người hồ đồ võ đoán ...
ReplyDeletekệ vậy di Nhụy ... mỗi ng một ý dã là blog thì mọi ng dc quyền nói và góp ý thế nhưng mỗi ý kiến thường thể hiện cái tâm và cái tầm của ng đóng góp , cú nghe cứ đọc và cứ làm , làm cho chính mình và vì cái hồn của mình .... doàn lữ hành cứ tiếp tục di cho dù có nhiều tiếng ồn phiền phức .
Thơ=trò chơi sắp xếp ngôn từ + một chút cảm xúc
ReplyDeleteNgôn từ được sắp xếp công phu đến mức độ nào đó trở thành trừu tượng thì Mê khúc đã đạt được. Và đương nhiên - sự trừu tượng bao giờ cũng khó hiểu, đòi hỏi ta phải chịu khó suy ngẩm, liên tưởng, tra cứu tìm tòi… mới cảm nhận được phần nào cảm xúc tác giả muốn gởi gấm. Để rồi ta thú vị chợt nhận ra một chút lạ lẫm trong những điều ngỡ đã sáo mòn cũ kỹ. Để rồi ta thầm hạnh phúc khi tìm thấy dấu chân của mình trên lối mòn quá khứ, trong khi những người khác lướt qua không để ý chút gì. Và đôi khi chỉ cần ta cảm thấy hay hay, ngồ ngộ…muốn đọc đi đọc lại đôi lần, đã có thể gọi là thành công.
Sự đồng cảm hẳn không bổng dưng mà có. Không hiểu thì chịu khó mà hiểu. Còn không chịu khó được thì thôi vậy, có sao đâu? Đừng chưa gì đã vội la lên, than vãn: cái này sao khó hiểu, cái kia sao nhàm chán, lối mòn này đã bao nhiêu người đi rồi …vv…và vv. Chê bai vung vít thì dễ quá, người ta nói NGỰA NON HÁU ĐÁ là vậy. Còn bộc lộ tư duy sao để mọi người đồng thuận, cũng không dễ. Cảm nhận của mỗi người mỗi khác, không nên gượng ép. Nên đôi khi ta cứ im lặng nghiền ngẫm cho riêng ta, lại hóa hay.
Với tôi NPV không phải là nhà thơ, Mê khúc cũng không phải là bài thơ hay, nhưng đọng lại trong tôi chính là sự đồng cảm mà tôi đang cố gắng để hiểu thêm đôi điều còn chưa hiểu hết. Chỉ vậy thôi.
Chém gió, theo tôi hiểu là cùng tán phét, thư giãn cho vui về một đề tài nào đó. Không phải là chê bai nhau, tỏ ra ta đây hiểu biết ... để rồi mếch lòng nhau. Phải vậy không?
ReplyDelete@ các bác Trâu lang thang, NgThuy : bác đọc lại từ cm đầu tiên của e coi e khoe mẻ kiến thức chỗ nào ? về fần thơ, e chỉ dẫn chứng vài câu thơ và nêu ra những từ mà theo e có vẻ sáo mòn nên cảm giác của ng đọc là ko thật! về fần nhạc e chỉ nói đúng điều e nghe dc, có chút xíu nào chuyên môn âm nhạc trong đó ko (e ko dùng cả chữ tone mà bác nào bên trên còn ghi ra )!
ReplyDeleteCác bác nói e ngựa non háu đá, cậu nhỏ leo trèo với ng lớn vậy chứ bác nào giải thích dc cho e hiểu các câu thơ e nói ở trên ko ? Các bác cứ nói là đọc thơ là cảm nhận là dc rồi, nói vậy ai nói ko dc ! Ko gt dc rồi các bác tung hỏa mù nói là thơ dễ hiểu là 1 + 1 bằng 2. Vậy ra thơ khó hiểu mới là thơ hay à ! Ngày trc Thế Lữ viết rất đơn giản, "Rũ áo phong sương trên gác trọ, Lặng nhìn thiên hạ đón xuân sang" (các bác lại sắp sửa kêu e khoe mẻ kiến thức, 2 câu thơ này mà các bác ko biết nữa thì e. . . potay !)có dễ hiểu ko, có sống dc tới h ko ?
Nói như bác PMH e còn nghe dc vì e ko hề tỏ ra ta đây hiều biết, e đi ngang wa thì e đọc e có quyền cảm nhận chứ, các bác bắt e fai nhận là thơ hay, chỉ lẳng lặng đọc thôi, còn ko hiểu thì im, ko dc nói vì đây là chuyện rung động, tình cảm của ng lớn !
E nghe ngta hay nói, nói fải củ cải cũng nghe, các bác ùa nhau nói thế thì e ko phục !
@bạn Lộc: không ai bắt bạn phải nhận là hay cả. Đây là bog-chỉ chia sẽ để cảm nhận với nhau- chứ không phải là sách giáo khoa văn học,vì vậy không nên đòi hỏi tác giả hoặc ai đó phải giải thích cho rỏ (mà tôi thấy trên đây bác KT cũng đã chịu khó giải thích theo ý bạn, nhưng dường như càng giải thích thì bạn càng cố tình...không chịu hiểu-chứ KHÔNG PHẢI LÀ BẠN KHÔNG HIỂU)
ReplyDeleteThơ hay, hay không hay là tùy cảm nhận của đa số người đọc, chứ không hẳn là dễ hiểu hay khó hiểu.Ca từ nhạc Trịnh, thơ Bùi Giáng... ai dám nói là dễ hiểu, nhưng có ai dám chê là dở? (Tôi dẫn chứng vậy thôi, chứ không có ý so sánh gì cả, vì thơ ở blog này còn dưới mức amatơ kia ...)
Sai lầm của bạn Lộc là ngay từ đầu bạn nói là không hiểu, rồi lại chê bai đủ thứ. Đã không hiểu mà còn chê bai đủ thứ là nghĩa lý gì??? Muốn chê khen phải hiểu ít nhiều, và cách chê khen cũng phải chừng mực, khiêm tốn. Tôi thấy bạn không được khiêm tốn, nên hãy tự trách mình chứ đừng trách tại sao người khác lại bực mình.
@ bác Ng Thuy : bác càng cm càng tung hỏa mù e càng ko hiểu ! đây là blog chỉ để chia sẽ cảm nhận, ... vì vậy ko nên đòi hỏi ai đó fải gt cho rõ ? như vậy ý bác nói, đây là blog của các bác với nhau, viết cái gì cũng hiểu nhau dc chứ gì, còn e là ng bên ngoài nên ko hiểu dc chứ gì ?
ReplyDeleteSẵn bác đã nói tới ca từ nhạc TCS và nói là bác KT trên đã gt, em hỏi cái câu "nhiều thu vắng, nguyệt ca lời buồn thánh" có fải là tập hợp các tựa bài hát của nhạc sĩ TCS ko, có bác nào gt cho e dc ko ? Còn chuyện ca từ nhạc TCS, thơ BG thì e ko dám bàn tới vì chuyện này lớn wa rồi ! E chỉ ko đồng ý với bác là , đọc thơ cảm nhận là hay thì là hay , xin lỗi bác, e ko hiểu thì e ko thể thấy hay dc. Cho nên bác đừng nói e sai lầm, chẳng wa là e thật tình thôi, e đọc ko hiểu thì e chê, nói các bác gt thì các bác ko gt dc, nói là cảm nhận thôi ! Còn nếu bác nói đây là blog riêng của các bác với nhau, ko cần nói gì nhiều (có khi chỉ cần chớp chớp mắt nhau, nếu làm dc) thì thôi e xin kiếu !
Chào mọi người
ReplyDeleteBài thơ này tôi viết theo phong cách Trịnh Công Sơn, một người tôi rất ái mộ (cũng như bài Đêm thấy ta là thác đổ, Không đề với Trịnh v..v...)nên ngôn từ, vần điệu...có nhiều nét tương đồng là đương nhiên rồi.
Bạn Lộc không hiểu, không cảm nhận được và thấy dở, cũng không sao.Tôi chỉ giật mình khi bạn viết: người con gái "kiêu sa" ? hình ảnh đó xưa như thời "Tắt lửa lòng" của Nguyễn Công Hoan rồi ! nào là "bóng xế", "cơn mê","hồi sinh" rồi "khắc khoải" nghe chán lỗ tai rồi! v...v... Vì cứ ngỡ mình già nua lẩm cẩm quá, nên mang máng đâu đó rồi copy lại mà không hay. Nhưng kiểm lại không phải, do không hiểu ý nhau- vậy là mừng rồi. Chuyện cũng không có gì đáng để ồn ào, mọi người đồng ý chứ?
Xin nói thêm một tý: Thế hệ tôi bây giờ đâm ra hòai cổ, thích quay lại những gì xưa cũ, hoài niệm. Nhạc thì toàn nghe tiền chiến, vàng với bolero.Thơ thì viết cho giết thời gian, xã stress, khả năng cũng chỉ đến vậy thôi. Như lời "description" của blog: chỉ để giao lưu,tản mạn... cùng bạn bè gần xa- thêm bạn bè-thư giãn -chứ không phải thêm tranh cãi với nhau làm gì.
Chân tình mà nói: là người tạo nên blog này, có khách ghé thăm, để lại comments... với tôi đã là một niềm vui lớn lao, một sự khích lệ rất đáng quý, đáng trân trọng.
Mong sao mọi người đồng cảm với nhau nhiều hơn, để NPV cũng như bạn đọc có thêm những niềm vui nho nhỏ, trọn vẹn trong mỗi lần ghé thăm blog!
ừ tui đồng ý bác ng thuy nói blog tho nay còn dưới amatuer ... nhưng mà còn có người ko hiểu thì chiu thua luôn .... đã vậy còn cải giống . Đã ko hiểu làm sao biết hay dở mà phê bình , nguyên lý thế mà ko nắm vững được thì sao cải lại với ng ta ... càng viện dẫn từ ngữ ra càng chứng minh mình thêm ko hiểu gì
ReplyDeleteKính thưa quý vị!
ReplyDeleteĐọc một bài thơ để tóm được hồn thơ.Đó là sự khác nhau giữa thơ và văn.
Văn chuyển tải suy tưởng, còn thơ truyền cảm xúc. Như những cung bậc trên phím đàn vậy đó.Có lẻ anh NPV đã thật sự chìm vào cơn mê...Đáng tiếc cho ai chưa hiểu, tuy bài thơ có bố cục rời rạc nhưng ý nghĩa vẫn rất rõ ràng đấy chứ !
@ NPV thân mến !
" Lạ lẫm ngôn từ một thời con gái
Gìa chát trần gian sương khói cũng theo về "
đầy sáng tạo đấy chứ,bàng bạc khói sương phủ mờ phố núi.Thì ra đàn ông con trai phố núi cũng chung tình ghớm hỉ...HIHIHI...em gái phục lăn.
* Tặng anh NPV & BÓNG HỒNG sương khói nhé, chút cảm xúc của Mpn dành cho những kẻ chung tình.
MÊ KHÚC TÌNH
Mê khúc buồn - hư ảo xa xôi.
Mê khúc tình - còn mãi chơi vơi...
Ta lạc nhau một đời,
Ta có nhau một thời.
Ru anh hồn lãng du sắc cỏ
Ru em chìm mộng mị vỗ về.
Lời nào ? Lời nào nữa, đam mê ?
Tình nào ? Còn mãi say câu thề.
Hư hao ngày tháng xanh xao,
Cho nhau rộn rã tim say
Giọt tình còn đọng trên mi gầy.
Tình nào còn vời vợi cơn say.
À ơi, ạ ời ! Ru hời.
À ơi, ạ ơi ! Một đời.
Một đời ta mãi yêu nhau,
Tình đầu còn nuối mãi sau.
Đêm tàn, lòng vẫn luyến nhau.
Mật ngọt câu hát- đậm sâu chân tình.
Đêm tàn, trăng lặn về đâu?
Một đời rong đuổi dãi dầu
Em về cởi áo qua đầu.
À ơi , ạ ơi - áo trôi qua cầu .
Mpn