Chùm thơ Hương xưa 2- Thanh Quang
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
Chùm thơ Hương xưa 2:
---------------------Thanh Quang ------------
Lạc lõng
Chuyện cảm tình như mây trắng trôi
Chia tay nào phải lỗi do tôi .
Cũng không do bởi ai thay đổi .
Chỉ tại duyên tình bấy nhiêu thôi .
Xin hãy chớ buồn chớ hận tôi .
Dẫu nhiều cay đắng bởi chia phôi .
Khi yêu thì đã cho rồi, hết
nửa cuộc đời, tôi, nữa, thế thôi
Một nửa hồn, tôi một nửa thôi
Khi yêu thì đã trót cho rồi .
Tôi mang một nửa hồn si dại .
Dù biết không thành chuyện lứa đôi.
Một nửa hồn, tôi một nửa thôi.
Chia tay ngày ấy đã xa xôi
Bỏ đây một mối tình dang dở
Bỏ lại giữa đời, tôi với tôi
Thanh Quang
---------------------Thanh Quang ------------
Mây bốn phương trời
Người đã đi rồi tôi mới hay .
Trời thu sớm lạnh gió heo may .
Bóng đêm loang chậm ngoài song cửa .
Theo giọt mưa buồn ai nhớ ai .
Lối cũ bây giờ in dấu em .
Để lòng tôi mãi nhớ thương thêm .
Dẫu tình chưa ngỏ qua câu nói .
Đã thấy mịt mù như bóng đêm
Mây bốn phương trời vẫn cứ bay .
Người đi xa lắm tự bao ngày .
Biết bao thu đến rồi thu đến .
Xác lá ngoài song đã rụng đầy ...
-Thanh Quang-
Trời thu sớm lạnh gió heo may .
Bóng đêm loang chậm ngoài song cửa .
Theo giọt mưa buồn ai nhớ ai .
Lối cũ bây giờ in dấu em .
Để lòng tôi mãi nhớ thương thêm .
Dẫu tình chưa ngỏ qua câu nói .
Đã thấy mịt mù như bóng đêm
Mây bốn phương trời vẫn cứ bay .
Người đi xa lắm tự bao ngày .
Biết bao thu đến rồi thu đến .
Xác lá ngoài song đã rụng đầy ...
-Thanh Quang-
Lạc lõng
Chuyện cảm tình như mây trắng trôi
Chia tay nào phải lỗi do tôi .
Cũng không do bởi ai thay đổi .
Chỉ tại duyên tình bấy nhiêu thôi .
Xin hãy chớ buồn chớ hận tôi .
Dẫu nhiều cay đắng bởi chia phôi .
Khi yêu thì đã cho rồi, hết
nửa cuộc đời, tôi, nữa, thế thôi
Một nửa hồn, tôi một nửa thôi
Khi yêu thì đã trót cho rồi .
Tôi mang một nửa hồn si dại .
Dù biết không thành chuyện lứa đôi.
Một nửa hồn, tôi một nửa thôi.
Chia tay ngày ấy đã xa xôi
Bỏ đây một mối tình dang dở
Bỏ lại giữa đời, tôi với tôi
Thanh Quang
Mây trắng mùa thu...mây
trắng bay .
Em là mây trắng mùa thu .
Còn anh một khách lãng du giang hồ .
Kiếp xưa vì chẳng hẹn hò .
Kiếp nầy đâu đã xuống đò mà mong
Rồi mai một kẻ sang sông.
Một người cô lẻ vẫn mong vẫn nhìn
Bâng khuâng không biết hận mình .
Hay là giận kẻ vô tình với ta .
Gió đưa thuyền đã đi xa .
Mà lòng lữ khách còn tha thiết buồn .
Nhủ thầm ..lệ hãy đừng tuôn .
Không duyên hai kẻ đôi đường đấy thôi .
-Thanh Quang-
Em là mây trắng mùa thu .
Còn anh một khách lãng du giang hồ .
Kiếp xưa vì chẳng hẹn hò .
Kiếp nầy đâu đã xuống đò mà mong
Rồi mai một kẻ sang sông.
Một người cô lẻ vẫn mong vẫn nhìn
Bâng khuâng không biết hận mình .
Hay là giận kẻ vô tình với ta .
Gió đưa thuyền đã đi xa .
Mà lòng lữ khách còn tha thiết buồn .
Nhủ thầm ..lệ hãy đừng tuôn .
Không duyên hai kẻ đôi đường đấy thôi .
-Thanh Quang-
Cố nhân ơi
Xa rồi ơi hỡi cố nhân ơi .
Mộng ước hôm xưa thôi lỡ thôi .
Dỉ vãng mất lần trong hư ảo .
Nỗi buồn nào, đọng mãi trong tôi
Một chút hương thừa tuổi đôi mươi .
Góp lại thành thơ bỏ giửa đời
Gởi người tri kỷ xa xa lắm
Nước mắt nào, cho cõi ảo rơi .
Chớ trách người, như mây trắng trôi .
Lại đến rồi đi, một thoáng thôi .
Với niềm ao ước không nhiều lắm .
Tận chốn phương trời nhớ đến tôi .
-Thanh Quang-
Xa rồi ơi hỡi cố nhân ơi .
Mộng ước hôm xưa thôi lỡ thôi .
Dỉ vãng mất lần trong hư ảo .
Nỗi buồn nào, đọng mãi trong tôi
Một chút hương thừa tuổi đôi mươi .
Góp lại thành thơ bỏ giửa đời
Gởi người tri kỷ xa xa lắm
Nước mắt nào, cho cõi ảo rơi .
Chớ trách người, như mây trắng trôi .
Lại đến rồi đi, một thoáng thôi .
Với niềm ao ước không nhiều lắm .
Tận chốn phương trời nhớ đến tôi .
-Thanh Quang-
Nỗi nhớ
Nắng buồn phủ tận chân mây .
Thời gian nào đã đong đầy nhớ thương .
Tôi đi trên vạn nẻo đường .
Nhưng lòng tôi vẫn mến thương một người
Khi yêu yêu mãi trọn đời .
Mấy sông cũng lội đổi dời cũng qua .
Đâu ngờ tình lại chia xa .
Xa bao kỷ niệm xa nhà xa quê .
Còn đâu kỷ niệm câu thề .
Ta đi đi mãi chẳng về nữa đâu .
Vùi chôn một mảnh tình sâu .
Vùi chôn một mối tình đầu trái ngang.
Thanh Quang-
Nắng buồn phủ tận chân mây .
Thời gian nào đã đong đầy nhớ thương .
Tôi đi trên vạn nẻo đường .
Nhưng lòng tôi vẫn mến thương một người
Khi yêu yêu mãi trọn đời .
Mấy sông cũng lội đổi dời cũng qua .
Đâu ngờ tình lại chia xa .
Xa bao kỷ niệm xa nhà xa quê .
Còn đâu kỷ niệm câu thề .
Ta đi đi mãi chẳng về nữa đâu .
Vùi chôn một mảnh tình sâu .
Vùi chôn một mối tình đầu trái ngang.
Thanh Quang-
N-T-H là ai vậy ta , âm hưởng vần điệu tiết tấu bài thơ sao giống TTKH quá ,
ReplyDeleteĐưa người sao không đưa sang sông
Sao nghe tiếng sóng ở trong lòng
ko biết bạn đã U50 chua ? mà sao làm mấy bài thơ hương Xưa mang Tự tình khuc nhiều vậy ... có lẻ bạn nên xuất bản tuyển tập thơ cho riêng mình được rồi , nhớ tặng cho BBT PN&BB làm kỉ niệm . và hy vọng bạn cho phép PN&BB đưa bài này vào tuyển tập thơ văn kỉ niệm 35 năm hoc sinh Kon tUm niên khóa 1977-1980- cảm ơn trước
Hơn, nhưng tâm tư vẩn....
ReplyDeleteNhớ
Nhớ ai ta nhớ vô cùng
Ngở như là đã chung cùng đường ai
Nổi lòng nào dám tỏ bày
Nổi lòng biết nói cùng ai bây giờ
Chỉ còn biết gởi vào thơ
Không mong không đợi chẳng chờ chẳng trông ! ! !
Cám ơn bạn PTT12ckt đã nhận xét, Xin hứa, nếu có ngày nào đó xuất bản Chúc các bạn vui vẽ _ Rất cảm ơn bạn NPV và các bạn đã giúp hoàn thành tốt việc đăng chùm thơ hương xưa 2 _ Thanh quang N T H.
à, mà tôi quên trả lời về việc hỏi đăng thơ của bạn, là rất hân hạnh được bạn đăng các nơi khác tất cả các bài của tôi dưới tên tác giả THANH quang hay N.T.H. gì củng vậy . cám ơn ban PTT12ckt
ReplyDelete