Ngữ thơ- Chùm thơ Thụy Du
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
Ngữ thơ- Chùm thơ Thụy Du
NGỮ THU
Ngôn từ hôm nay, Tôi muốn nói về Mưa
Những cơn mưa trắng đường, ngập lối
Nước mắt mưa từng làm Tôi bối rối
Trong cơn say, mưa phủ lối đi về.
Có gì đâu chỉ một câu thề.
Tôi nhận ra rồi, trên đầu môi, chót lưỡi
Thế nhân đã đổ nhiều rác rưởi.
Tôi không muốn đổ thêm rác của riêng mình
Đất nhão nhòe, chân bước chùn chình.
Cơn mưa đêm, bộn bề trăm mối
Cuối con đường có còn một lối.
Dành cho Tôi, một tối tịnh yên ?
Mưa không dứt… hạt triền miên
Lá Tôi rơi theo dòng nước cuộn
Tình chơi vơi, hoài thì... cũng muộn
Mưa thật gần, chỉ cuộn hồn Tôi
Ngày Em xa, xa một bờ môi.
Mưa nẫu buồn thâu đêm suốt sáng.
Lời từ mưa, phải là lời ta thán.
Mà sao Tôi chán ngán hạt rơi.
Ngôn từ hôm nay, Tôi cũng nói mưa rơi.
Nhưng mưa đã rửa trong Tôi phiền muộn.
Dòng thơ ngày nào vẫn trôi cuồn cuộn
Ngôn từ thu mưa, vẫn chưa muộn bao giờ
Thuydu
Ngữ thơ Tôi
Thông điệp hôm nay Em gửi cho Tôi
Tôi cảm nhận ra, dường như đã từ lâu lắm.
Sự đợi chờ như măng, như nấm.
Sau cơn mưa, lấm thấm nảy mầm
Tôi nghiệm dòng thời gian, cả lúc đứng, lúc nằm
Suốt hai phần ba cuộc đời vời vợi
Với đầy dẫy buồn vui không mong đợi
Để vẫn chờ một cảm nhận từ Em.
Em ! cái tên, chưa một lần đem
Những suy tư, hơn nửa đời người trăn trở.
Tôi biết Em sẽ làm Tôi bỡ ngỡ
Vì những ngữ thơ, Tôi viết cho Em
Nhưng ! Tôi cũng hiểu rằng.
Em cũng chỉ là Em
Giấc phù tang, mãi sẽ không là có thật
Gương mặt Em, có phải thẳm sâu vằng vặc.
Như ánh trăng ngà, sáng bật mùa thu
Tôi đo lại những lời ru
Của Mẹ, Của Em xem có gì khác nhau để thử
Quay về, tìm tổ ấm…Mẹ xưa.
Nhưng vết cắt trên da nào đã liền chưa ?
Nên Tôi vẫn ngại một lời thông điệp.
Có thể Tôi đã chờ Em, chờ một dịp
Được tỏ bày, nhịp điệu yêu thương
Nhưng Tôi ngại rằng, Em tựa như sương
Nên tất cả thời gian là chờ, là đợi.
Ừ ! thì nhé Em chờ đợi.
Hơn hai phần ba cuộc đời Ta đã đợi rồi
Giờ chờ nữa cũng không gì đổi khác.
Nhưng !... nếu tin
Một ngày Tôi sẽ đưa Em về nơi biển hát
Những ca từ Tôi sẽ mãi trong Em.
Lúc đó Tôi sẽ để Em xem.
Trái tim Tôi, một màu hồng đỏ
Thuydu
CHỜ MÙA
Tôi tìm Em mấy độ Thu vàng
Lá bay bay, cây bàng trước ngõ
Không có thu, lòng Tôi vò võ
Mùa chờ Em, xám ngắt mây buồn
Thu có Em, suối mạch khơi nguồn.
Tưới hồn Tôi, đem màu xanh lại
Tay chạm tay, trao tình ngài ngại
Môi trao môi sắc luyến, mắt ngời
Huyền thoại sông trăng, vằng vặc gọi mời.
Tuổi yêu xưa, một đời mãi nhớ
Đêm mộng mị, quán tình bên nớ
Mắt ngần trong, tình nhớ tim nao
Cầm nhẹ tay, âm ngữ khẽ trao
Tôi Em mấy.... nụ mừng sao lạ ?
Ngữ yêu từ tâm, khắc vào miền lạ.
Thân nhũn mềm, suối ái hoà nhau
Đời có Em, ngữ khúc nghìn sau
Đêm không Em, mông mênh sầu muộn
Thuydu
Lá bay bay, cây bàng trước ngõ
Không có thu, lòng Tôi vò võ
Mùa chờ Em, xám ngắt mây buồn
Thu có Em, suối mạch khơi nguồn.
Tưới hồn Tôi, đem màu xanh lại
Tay chạm tay, trao tình ngài ngại
Môi trao môi sắc luyến, mắt ngời
Huyền thoại sông trăng, vằng vặc gọi mời.
Tuổi yêu xưa, một đời mãi nhớ
Đêm mộng mị, quán tình bên nớ
Mắt ngần trong, tình nhớ tim nao
Cầm nhẹ tay, âm ngữ khẽ trao
Tôi Em mấy.... nụ mừng sao lạ ?
Ngữ yêu từ tâm, khắc vào miền lạ.
Thân nhũn mềm, suối ái hoà nhau
Đời có Em, ngữ khúc nghìn sau
Đêm không Em, mông mênh sầu muộn
Thuydu
ÁO TÌNHThuydu
Xin một góc mưa về khoác áo....
Thu chín mùa chạm ngõ Em qua.
Ngọn thu phong mang tiết âm ba
Nụ hôn vội đêm qua còn đọng.
Nắng rơi xuống khung trời mở rộng
Tay nâng niu đắp lại sông hồn
Thảm rêu xanh chừ đà non cỏ
Đỏ bầng quân môi nhỏ thương yêu
Đêm nơi ấy còn một miền yêu ?
Lối lửa tình phong rêu mấy độ ?
Cuộn guồng mơ giấc đêm hội ngộ
Sưởi tim côi chút lộ hàn đông.
Tôi chỉ mong mang chút dư phong
Ngữ nguyền xưa hằng mong quay lại
Vọng tâm thơ cùng miền hoang dại
Đưa đong tình hương lại cùng Ai
Khoác áo xưa nhấp chén nồng cay
Mùa thay lá bờ vai Ai tựa
Đêm thắp lửa bập bùng, vó ngựa.
Gót quay về, Em tựa tình men
Góc mùa.....Sợi nhớ đan xen
Thu mưa khoác áo hương quen thuở nào ?
Sầu bôi tửu
Rượu sầu, ly tửu tâm sầu
Độc đơn cạn chén đục ngầu dối gian
Xám vân, phong vũ khuất giang.
Xốn xang dạ não phù tang bềnh bồng
Tửu sầu, lãng tử trĩu lòng.
Tri âm cách biệt, cô phòng ủ ê.
Bến mê, hài cũ thiếp thê.
Gót di lưu lại, chán chê dối tình.
Tửu sầu, giọt nhỏ riêng mình
Lệ sa ẩn khuất vô hình thẳm sâu.
Say men, độc ẩm Cô Lâu
Nhoà phai âm kỹ, khúc ngâu miên trường
Rượu sầu tầm cõi vô thường
Ái ưu phút chốc, mộng thường phi xa
Người - Ta tửu dạo tiêu pha
Môi kề dẫu cách dặm xa hải hồ
Mai này sâu tận huyệt mồ
Tửu sầu Ta cũng đội mồ tầm nhau
Môi trong chén chuốc, chén trao
Bình khao sầu tửu thi nao, ngữ cầm
ThuyDu
Thật tuyệt vời! Xin cám ơn ThuyDu đã gởi cho PN&BB một chùm thơ rất hay và rất độc ...
ReplyDeleteChùm thơ hay ... chỉ tiếc diệp khúc
ReplyDelete" ... Nước mắt mưa từng làm Tôi bối rối
Cơn mưa đêm làm lòng Tôi bối rối.
Có gì đó ko ổn lam bài thơ hơi ngắt ngứ một tí ở đó , thế nhung tất cả các bài thơ là một sự lao động nghiêm túc ,sáng tạo trong ngôn từ
Xin một góc mưa về khoác áo....
Thu chín mùa chạm ngõ Em qua.
Ngọn thu phong mang tiết âm ba
Nụ hôn vội đêm qua còn đọng.
Rất hình tượng , nhịp điệu bài thơ nghe như những chiếc lá mùa thu rơi chạm vào khung cửa sổ , nơi tình yêu và những nụ hôn ở đó....
Hoặc như bài thơ Sầu Bôi Tửu đọc lên như có chút gì cách chơi chữ như các cụ đồ ngày xưa vậy , nhưng vẫn mang dáng dấp của thuật ngữ ngày nay ... càng đọc càng thấm .
dạo này PN&BB đã là nơi giao lưu của những bậc tài hoa ghé chơi âu cũng là vinh dự ... Mong thật nhiều , thật nhiều những bài thơ đọc mà nghe tâm hồn cảm xúc bềnh bồng
Chân thành cảm ơn NPV và BTT PN&BB đã cho đăng chùm thơ, cũng như post ảnh kèm giúp chùm thơ thêm sinh động.
ReplyDeleteCùng cám ơn PTT12CKT đã có chia sẽ, nhận xét chính xác khi người viết còn những khiếm khuyết mà khi đặt bút đã không đọc kỹ lại. Mong PN&BB luôn là mái nhà chung của những người con cao nguyên có được một nơi giao lưu gần gủi
KG Anh Thụy Du: Do góc comments bị hạn chế khâu trình bày, làm giảm đi ít nhiều cảm nhận của bạn đọc nên NPV sẽ chuyển Chùm thơ Lục bát Khúc ngụ tình của Anh vào bài đăng vào ngày mai 26.11. Thân kính
ReplyDelete