Chùm thơ Xuân 2013- Huy Uyên
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
Chùm thơ Xuân 2013- Huy Uyên
Huy Uyên
----------------------------------------------------------
Lá xuân chờ
Cứ hẹn mỗi lần mai nở
tiếng chim gọi đàn sau hè
chim nhớ người nên tha thiết
bao giờ quay lại cùng quê.
Cớ chi người đi lâu quá
bên sông nắng ngả cùng chiều
xa buồn đầu ghềnh cuối bãi
tội lòng xiết mấy miền yêu.
Đò chiều buông trôi buông trôi
dáng chiều đau đáu bồi hồi
bao năm một đời đứng ngó
ngày về xa quá xuân ơi.
Có thể quên rồi để nhớ
có thể chắc gì hiên xưa
ai kia một mình vò võ
đưa tay hái lá xuân chờ
hỏi lòng nắng có buồn không
hỏi sông sâu mấy dặm lòng
hỏi bãi bên bồi bên lở
hỏi mình mấy sợi sắc không.
Có thể chưa người nói đến
sóng sao quặn thắt bao mùa
sông rồi cũng về với biển
hỏi mình còn lại tình xưa
Cứ hẹn mỗi lần mai nở
ai kia đứng đợi người về
mùa thu lá vàng hắt bóng
bên người trăng ngậm sương khuya.
Bao năm đợi một chiều đông
sông xưa nước chảy mấy dòng
người một lần hoài trông ngóng
lá vàng rụng kín đầy sông.
Rồi xuân lắt lay kín nụ
hai ta mãi lỡ ước thề...
Huy Uyên
Đêm cuối năm uống rượu nhớ bạn
Này bạn xa nhau từ dạo đó
phấn son trang điểm mãi quê người
có chăng còn lại chiều mắt đỏ
bên chén rượu buồn cuối năm thôi.
Ta bạn phiêu bồng hề dâu bể
hai mươi năm xa đời chơi vơi
bạn đi từ đó, ta từ đó
giấu mãi trong tim một bóng người.
Đêm nay chén rượu hề vơi cạn
bóng người trở lại cả trời say
ta đời chìm khuất bao phận bạc
nên nửa đời rồi vẫn trắng tay.
Uống ly rượu nhạt ta cùng bạn
ngày nào hai buổi đón cùng đưa
làng tre rợp bóng hai tim trắng
trắng cả đời ta đến bây giờ.
Đêm nay bạn ở phương trời ấy
ta đứng bên cầu ngang sông xưa
bạn đi từ buổi chiều thay nước
nên trái tim ta mãi đợi đò.
Thôi bạn đêm nay đêm ba mươi
Trời Pennys chắc lạnh bây giờ
ta hồ cố lý hương tàn mộng
đốt cả đời người cháy bơ vơ.
Cứ hẹn mỗi lần mai nở
tiếng chim gọi đàn sau hè
chim nhớ người nên tha thiết
bao giờ quay lại cùng quê.
Cớ chi người đi lâu quá
bên sông nắng ngả cùng chiều
xa buồn đầu ghềnh cuối bãi
tội lòng xiết mấy miền yêu.
Đò chiều buông trôi buông trôi
dáng chiều đau đáu bồi hồi
bao năm một đời đứng ngó
ngày về xa quá xuân ơi.
Có thể quên rồi để nhớ
có thể chắc gì hiên xưa
ai kia một mình vò võ
đưa tay hái lá xuân chờ
hỏi lòng nắng có buồn không
hỏi sông sâu mấy dặm lòng
hỏi bãi bên bồi bên lở
hỏi mình mấy sợi sắc không.
Có thể chưa người nói đến
sóng sao quặn thắt bao mùa
sông rồi cũng về với biển
hỏi mình còn lại tình xưa
Cứ hẹn mỗi lần mai nở
ai kia đứng đợi người về
mùa thu lá vàng hắt bóng
bên người trăng ngậm sương khuya.
Bao năm đợi một chiều đông
sông xưa nước chảy mấy dòng
người một lần hoài trông ngóng
lá vàng rụng kín đầy sông.
Rồi xuân lắt lay kín nụ
hai ta mãi lỡ ước thề...
Huy Uyên
Đêm cuối năm uống rượu nhớ bạn
Này bạn xa nhau từ dạo đó
phấn son trang điểm mãi quê người
có chăng còn lại chiều mắt đỏ
bên chén rượu buồn cuối năm thôi.
Ta bạn phiêu bồng hề dâu bể
hai mươi năm xa đời chơi vơi
bạn đi từ đó, ta từ đó
giấu mãi trong tim một bóng người.
Đêm nay chén rượu hề vơi cạn
bóng người trở lại cả trời say
ta đời chìm khuất bao phận bạc
nên nửa đời rồi vẫn trắng tay.
Uống ly rượu nhạt ta cùng bạn
ngày nào hai buổi đón cùng đưa
làng tre rợp bóng hai tim trắng
trắng cả đời ta đến bây giờ.
Đêm nay bạn ở phương trời ấy
ta đứng bên cầu ngang sông xưa
bạn đi từ buổi chiều thay nước
nên trái tim ta mãi đợi đò.
Thôi bạn đêm nay đêm ba mươi
Trời Pennys chắc lạnh bây giờ
ta hồ cố lý hương tàn mộng
đốt cả đời người cháy bơ vơ.
Huy Uyên
----------------------------------------------------------
Khúc Xuân buồn
Cớ sao người đi lâu quá
biển rừng hồ dễ tiếc thương
lá xuân bay bay tơi tả
chiều xuân dạo khúc xuân buồn.
Bên đường còn ai dừng lại
đợi chờ mấy sắc nắng xuân
hay hồn xưa giờ đem trải
mù tăm tiếng gọi kêu đàn
Bên đường không ai dừng lại
tay níu bông hoa chạnh lòng
để tiễn một người đi mãi
mà tim chợt đau bâng khuâng
Người một lần mơ sương gió
bên cầu tưởng vọng người xưa
một mai trải tình ra ngỏ
dưới sông nước chảy lặng lờ
biển rừng hồ dễ tiếc thương
lá xuân bay bay tơi tả
chiều xuân dạo khúc xuân buồn.
Bên đường còn ai dừng lại
đợi chờ mấy sắc nắng xuân
hay hồn xưa giờ đem trải
mù tăm tiếng gọi kêu đàn
Bên đường không ai dừng lại
tay níu bông hoa chạnh lòng
để tiễn một người đi mãi
mà tim chợt đau bâng khuâng
Người một lần mơ sương gió
bên cầu tưởng vọng người xưa
một mai trải tình ra ngỏ
dưới sông nước chảy lặng lờ
Người đi, người đi lâu quá
bao năm đứng ngóng ai về
cũng hắt hiu buồn màu lá
cũng dặm liễu chiều sơn khê
Mãi một đời hoài đứng đợi
mãi tình cuối biển đầu non
bước chân ai đi chưa mỏi
về đây ấm lạnh tương phùng
Bến xưa còn ai đưa khách
sương khuy gió lạnh vào hồn
đường trần dặm ngàn xa cách
đêm về gót lạnh trăng suông...
Huy Uyên
bao năm đứng ngóng ai về
cũng hắt hiu buồn màu lá
cũng dặm liễu chiều sơn khê
Mãi một đời hoài đứng đợi
mãi tình cuối biển đầu non
bước chân ai đi chưa mỏi
về đây ấm lạnh tương phùng
Bến xưa còn ai đưa khách
sương khuy gió lạnh vào hồn
đường trần dặm ngàn xa cách
đêm về gót lạnh trăng suông...
Huy Uyên
Chúc Tết QUÝ TỴ - 2013
ReplyDeleteXuân mới sắp đến, cầu chúc các bạn 12C+A+D...PTTH Kon Tum sức khỏe và gia đình an khang - thịnh vượng
Cũng nhờ trang của bạn Nhụy, xin gởi lời chúc VẠN SỰ NHƯ Ý đến các bạn đọc và đăng bài trên này.
CHÚC MỪNG NĂM MỚI đến tất cả các Thầy giáo mà tôi từng quen biết ở KONTUM
Thân ái!
Trần Trọng Châu.