Chùm thơ Tuổi học trò (6)- nhiều TG
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
Chùm thơ Tuổi học trò (6):
----------------------------------
Mùa hạ tìm về
----------------------------------
Mùa Phượng hồng
Có ai qua đó góp dùm tôi
Những đám mây bay trắng một trời
Những bông phượng đỏ màu nhung nhớ
Gửi làm quà tặng buổi chia phôi.
Những đám mây bay trắng một trời
Những bông phượng đỏ màu nhung nhớ
Gửi làm quà tặng buổi chia phôi.
Sẽ
xa, thôi cũng đành xa nhé
Người về cuối bãi kẻ đầu sông
Có chút gì đau như cắt ruột
Tay chào, tay vẫy, nón che ngang.
Người về cuối bãi kẻ đầu sông
Có chút gì đau như cắt ruột
Tay chào, tay vẫy, nón che ngang.
Sẽ
xa, ừ thôi nhé, đành xa
Rồi mai trên những lối tôi về
Tôi biết lòng tôi nghe rộn rã
Nhịp guốc ai đùa trong nắng trưa.
Rồi mai trên những lối tôi về
Tôi biết lòng tôi nghe rộn rã
Nhịp guốc ai đùa trong nắng trưa.
Bỗng
dưng tôi thấy mình tiêng tiếc
Những tà áo trắng nắng nghiêng nghiêng
Những bàn tay giở lần trang sách
E ấp tờ thư trước cổng trường
Những tà áo trắng nắng nghiêng nghiêng
Những bàn tay giở lần trang sách
E ấp tờ thư trước cổng trường
Có
ai qua đó hái dùm tôi
Những đóa hoa thơm ngát một thời
Ép vào tim để nghe thương nhớ
Để nghe sầu giạt đến muôn nơi.
-PHẠM CAO HOÀNG-
----------------------------------------------
Những đóa hoa thơm ngát một thời
Ép vào tim để nghe thương nhớ
Để nghe sầu giạt đến muôn nơi.
Sẽ xa
thôi cũng đành xa nhé
Người về cuối bãi kẻ đầu sông
Bóng hoa bay mấy chiều tan tác
Hoa rụng ba năm trắng bến hồng.
Người về cuối bãi kẻ đầu sông
Bóng hoa bay mấy chiều tan tác
Hoa rụng ba năm trắng bến hồng.
Rồi
mai khi gió mùa thu tới
Khi nắng tàn phai trên trên lối xưa
Có biết người xa xôi trở lại
Hay là biền biệt đến muôn thu.
Khi nắng tàn phai trên trên lối xưa
Có biết người xa xôi trở lại
Hay là biền biệt đến muôn thu.
Trời
bỗng mang mang đất ngậm ngùi
Những tà áo trắng năm xưa ơi
Có ai qua đó cho tôi gửi
Một trái tim đau vỡ máu người.
Những tà áo trắng năm xưa ơi
Có ai qua đó cho tôi gửi
Một trái tim đau vỡ máu người.
-PHẠM CAO HOÀNG-
----------------------------------------------
Áo trắng như gương
Anh gặp lại màu
tường vôi bông điệp
Có nụ cười em gái tuổi mười lăm
Và áo trắng giữa sân trường nắng rợp
Đôi mắt nhìn ai đó cứ đăm đăm.
Có nụ cười em gái tuổi mười lăm
Và áo trắng giữa sân trường nắng rợp
Đôi mắt nhìn ai đó cứ đăm đăm.
Anh gặp lại tuổi học trò mông
muội
Trên tóc em hoa bướm quá vô tình
Bài toán đố trong ngực còn tức tưởi
Tan học rồi ai đón cũng lặng thinh.
Trên tóc em hoa bướm quá vô tình
Bài toán đố trong ngực còn tức tưởi
Tan học rồi ai đón cũng lặng thinh.
Anh chiều nay lặng nhìn qua phố
nhỏ
Dáng em đi mềm dịu cả con đường
Bỗng thấy mình hóa ngu ngơ khờ dại
Trước thiên thần áo trắng như gương.
Dáng em đi mềm dịu cả con đường
Bỗng thấy mình hóa ngu ngơ khờ dại
Trước thiên thần áo trắng như gương.
-NGUYỄN TIẾN ĐẠT-
Mùa hạ tìm về
Chùm phượng thắp trên cây nỗi nhớ
Tháng tư không gọi cũng theo về
Mấy mùa xa em ngần ấy mùa xa phố
Những con đường vàng mướt tiếng ve
Mây như bông vắt ngang trời nắng quá
Bóng ta gầy chao đổ xuống thềm rêu
Tiếng guitar không dưng trầm lắng lạ
Gửi gắm về phía ấy một lời yêu
Nhánh hoành hậu tím vài bông nở muộn
Em ở đâu trên trái đất này
Ngoài cổng trường đời ngược xuôi trăm hướng
Mưa chưa về tưới nhuần đôi mắt mỏi
Cỏ may và em trốn biệt cõi xa nào
Chiều chưa khép mà đêm đã tới
Ngấn tình buồn chợt vỡ đắm trăng sao
NGUYỄN ĐĂNG TRÌNH
Tháng tư không gọi cũng theo về
Mấy mùa xa em ngần ấy mùa xa phố
Những con đường vàng mướt tiếng ve
Mây như bông vắt ngang trời nắng quá
Bóng ta gầy chao đổ xuống thềm rêu
Tiếng guitar không dưng trầm lắng lạ
Gửi gắm về phía ấy một lời yêu
Nhánh hoành hậu tím vài bông nở muộn
Em ở đâu trên trái đất này
Ngoài cổng trường đời ngược xuôi trăm hướng
Mưa chưa về tưới nhuần đôi mắt mỏi
Cỏ may và em trốn biệt cõi xa nào
Chiều chưa khép mà đêm đã tới
Ngấn tình buồn chợt vỡ đắm trăng sao
NGUYỄN ĐĂNG TRÌNH
Phượng vẫn theo tôi
Ba mươi tuổi tôi mơ về hoa phượng
Nếu muộn màng xin người thứ lỗi cho
Tuổi ba mươi vẫn còn nghèo rung động
Dẫu rất thương phượng thắm tuổi học trò
Cánh phượng nào của ngày xưa trong trang vở
Bông phượng nào lưu luyến buổi chia ly
Cành phượng tặng nhau người còn nhớ ?
Tuổi hai mươi run rẩy nói câu gì ?
Xin lỗi người ngày xưa tôi không hiểu
Tình yêu vương trong cánh phượng run run
Khi tôi hiểu người xa xôi mấy nẻo
Chỉ còn hoa phượng đỏ nở ven đường
Phượng lại nở trên con đường cũ
Giống hệt ngày nao, giống hệt năm nào
Nhưng tôi không còn như trước nữa
Tôi đi một mình tuổi quá ba mươi
Phượng không chỉ nở trên đường cũ
Phượng nở âm thầm khắp bốn phương
Tôi chạy trốn nhưng làm sao trốn được
Phượng vẫn theo tôi mọi ngả đường.
Nếu muộn màng xin người thứ lỗi cho
Tuổi ba mươi vẫn còn nghèo rung động
Dẫu rất thương phượng thắm tuổi học trò
Cánh phượng nào của ngày xưa trong trang vở
Bông phượng nào lưu luyến buổi chia ly
Cành phượng tặng nhau người còn nhớ ?
Tuổi hai mươi run rẩy nói câu gì ?
Xin lỗi người ngày xưa tôi không hiểu
Tình yêu vương trong cánh phượng run run
Khi tôi hiểu người xa xôi mấy nẻo
Chỉ còn hoa phượng đỏ nở ven đường
Phượng lại nở trên con đường cũ
Giống hệt ngày nao, giống hệt năm nào
Nhưng tôi không còn như trước nữa
Tôi đi một mình tuổi quá ba mươi
Phượng không chỉ nở trên đường cũ
Phượng nở âm thầm khắp bốn phương
Tôi chạy trốn nhưng làm sao trốn được
Phượng vẫn theo tôi mọi ngả đường.
-PHẠM HỒNG DANH-
Đọc Lại Những Trang Thơ Tình
Những trang thơ tình ngày xưa
Chiều nay em ngồi đọc lại
Vô tình thấy lòng mình
Như sau một cơn mưa
Dòng mực tím nhạt phai theo năm tháng
Trên trang giấy úa vàng
Những yêu thương chất ngất nồng nàn
Cũng phai đi theo dòng thời gian.
Một thời
Tưởng không anh em không thể nào sống nổi
Ta đem đặt vào tình yêu
Toàn bộ ý nghĩa cuộc đời
Yêu! Yêu! Và chỉ cần yêu thôi
Là sống
Thế rồi anh đã xa
Và chuyện tình cũng qua
Như ta đã qua đi một thời cuồng điên
Một thời vội vã
Để chiều nay em ngồi đọc lại
Những trang thơ tình
Chợt giật mình
May mà cái ngọn lửa ào ạt dữ dội kia
Không đốt cháy đi
Cả một thời tuổi trẻ.
-VƯƠNG LIỄU HẰNG-
Những trang thơ tình ngày xưa
Chiều nay em ngồi đọc lại
Vô tình thấy lòng mình
Như sau một cơn mưa
Dòng mực tím nhạt phai theo năm tháng
Trên trang giấy úa vàng
Những yêu thương chất ngất nồng nàn
Cũng phai đi theo dòng thời gian.
Một thời
Tưởng không anh em không thể nào sống nổi
Ta đem đặt vào tình yêu
Toàn bộ ý nghĩa cuộc đời
Yêu! Yêu! Và chỉ cần yêu thôi
Là sống
Thế rồi anh đã xa
Và chuyện tình cũng qua
Như ta đã qua đi một thời cuồng điên
Một thời vội vã
Để chiều nay em ngồi đọc lại
Những trang thơ tình
Chợt giật mình
May mà cái ngọn lửa ào ạt dữ dội kia
Không đốt cháy đi
Cả một thời tuổi trẻ.
-VƯƠNG LIỄU HẰNG-
bao nhiêu năm xa rơi mái trường phổ thông , mà đọc lại những vần thơ học trò vẫn cứ nao lòng...
ReplyDelete