Chùm thơ Tuổi học trò (7)- nhiều TG
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
Chùm thơ Tuổi học trò (7)- nhiều TG:
-------------------------------------------------
-------------------------------------------------
Có một buổi chiều nào
Nguyễn
Nhật Ánh
Rồi ngày mai trong một giấc mơ
Em có gặp lại những gì đã mất
Trường lớp lạ ngày nào ta biết mặt
Bạn bè đông tan học rủ nhau về
Những tên người vô cớ gọi trong mê
Sáng thức dậy thấy lòng vui rộn rã
Những bài thơ chuyền tay nhau vội vã
Bỗng ngày nào anh chợt nhận ra em
Một tên người xa lạ tự nhiên quen
Từ lúc ấy lòng anh như trẻ mãi
Và lòng em cũng vô cùng thơ dại
Ta yêu nhau không có một lí do nào
Khắp đất trời mới mẻ lạ lùng sao
Thế giới đẹp như trang hoàng trở lại
Những chiếc lá rụng trong chiều lộng lẫy
Cũng nghiêng mình thủ thí lúc ta qua
Và một điều huyền bí được sinh ra
Như tất cả, hẳn là em cũng có
Những ngăn kép của lòng mình nho nhỏ
Ngăn giấu ô mai, ngăn giấu vui buồn
Và ngăn nào cất giữ những nụ hôn
Ngăn nào nữa cất những lời hứa hẹn
Dẫu lời hứa không bao giờ đúng hẹn
Những chuyến tàu lỡ bến đã từ lâu
Giữa những mặt người thấp thoáng qua mau
Em có thấy bóng ai đang sững lại
Ấy là anh của một thời trẻ dại
Rồi ngày mai trong một giấc mơ nào
Em có gặp lại những gì đã mất
Những thanh kẹo nguyên màu trong kí ức
Vẫn chưa bong lớp giấy cuối cùng
Một bầu trời lặng lẽ đến bao dung
Tiếng chân bước nôn nao ngoài cửa lớp
Trong ánh mắt bao niềm vui choáng ngợp
Mỗi ngày qua như một chuyến đi dài
Tiếng cuộc đời giục giã ở bên tai
Kỉ niệm cũ xếp đầy trong trí nhớ
Như nét mực thấm qua từng trang vở
Bàn tay em hờ hững lật qua dần
Có lúc nào em dừng lại, bâng khuâng
Như bóng nắng ngoài kia chưa nỡ tắt
Mặt trời xuống sợ ngày vui sẽ hết .
Rồi ngày mai trong một buổi chiều nào
Trên con đường bóng tối phủ từ lâu
Em mệt mỏi giữa dòng đời khắc nghiệt
Những lúc ấy có bao giờ em biết
Những tháng ngày tươi đẹp đã trôi qua
Có một phần lầm lỗi của đôi ta?
Em có gặp lại những gì đã mất
Trường lớp lạ ngày nào ta biết mặt
Bạn bè đông tan học rủ nhau về
Những tên người vô cớ gọi trong mê
Sáng thức dậy thấy lòng vui rộn rã
Những bài thơ chuyền tay nhau vội vã
Bỗng ngày nào anh chợt nhận ra em
Một tên người xa lạ tự nhiên quen
Từ lúc ấy lòng anh như trẻ mãi
Và lòng em cũng vô cùng thơ dại
Ta yêu nhau không có một lí do nào
Khắp đất trời mới mẻ lạ lùng sao
Thế giới đẹp như trang hoàng trở lại
Những chiếc lá rụng trong chiều lộng lẫy
Cũng nghiêng mình thủ thí lúc ta qua
Và một điều huyền bí được sinh ra
Như tất cả, hẳn là em cũng có
Những ngăn kép của lòng mình nho nhỏ
Ngăn giấu ô mai, ngăn giấu vui buồn
Và ngăn nào cất giữ những nụ hôn
Ngăn nào nữa cất những lời hứa hẹn
Dẫu lời hứa không bao giờ đúng hẹn
Những chuyến tàu lỡ bến đã từ lâu
Giữa những mặt người thấp thoáng qua mau
Em có thấy bóng ai đang sững lại
Ấy là anh của một thời trẻ dại
Rồi ngày mai trong một giấc mơ nào
Em có gặp lại những gì đã mất
Những thanh kẹo nguyên màu trong kí ức
Vẫn chưa bong lớp giấy cuối cùng
Một bầu trời lặng lẽ đến bao dung
Tiếng chân bước nôn nao ngoài cửa lớp
Trong ánh mắt bao niềm vui choáng ngợp
Mỗi ngày qua như một chuyến đi dài
Tiếng cuộc đời giục giã ở bên tai
Kỉ niệm cũ xếp đầy trong trí nhớ
Như nét mực thấm qua từng trang vở
Bàn tay em hờ hững lật qua dần
Có lúc nào em dừng lại, bâng khuâng
Như bóng nắng ngoài kia chưa nỡ tắt
Mặt trời xuống sợ ngày vui sẽ hết .
Rồi ngày mai trong một buổi chiều nào
Trên con đường bóng tối phủ từ lâu
Em mệt mỏi giữa dòng đời khắc nghiệt
Những lúc ấy có bao giờ em biết
Những tháng ngày tươi đẹp đã trôi qua
Có một phần lầm lỗi của đôi ta?
Cánh
phượng đầu tiên- Mùa hạ cuối cùng
-Lương Đình Khoa
Chợt tiếng ve rớt xuống
giữa vòng tay
Cứ nức nở oà lên đầu hạ
Rồi chin dần những khát khao lửa đỏ…
Chớp mắt chiều phượng nở cánh đầu tiên.
Mùa hạ xoè những ngón tay thơm
Mở trái tim – vô tình thành vệt cứa
Cuống cuồng khâu bămh màu phượng đỏ
Nên suốt đời thương nhớ sắc hoa vương!
Em thấy không – cánh phượng đầu tiên
Trên sân trường giữa khung trời mùa hạ
Cháy hết mình rồi xoay tròn trên cỏ
Cháy hết mình… Thành những giấc mơ!
Mùa hạ cuối cùng lặng lẽ về qua
Gom những giấc mơ hoa buộc vào năm tháng
Để vô tình cháy bừng lên khát vọng…
Mắt ai nhìn trong nắng nhuốm màu hoa
Cứ nức nở oà lên đầu hạ
Rồi chin dần những khát khao lửa đỏ…
Chớp mắt chiều phượng nở cánh đầu tiên.
Mùa hạ xoè những ngón tay thơm
Mở trái tim – vô tình thành vệt cứa
Cuống cuồng khâu bămh màu phượng đỏ
Nên suốt đời thương nhớ sắc hoa vương!
Em thấy không – cánh phượng đầu tiên
Trên sân trường giữa khung trời mùa hạ
Cháy hết mình rồi xoay tròn trên cỏ
Cháy hết mình… Thành những giấc mơ!
Mùa hạ cuối cùng lặng lẽ về qua
Gom những giấc mơ hoa buộc vào năm tháng
Để vô tình cháy bừng lên khát vọng…
Mắt ai nhìn trong nắng nhuốm màu hoa
Viết Cho Mùa Hoa Phượng
-Đào Phong Lan
Em đi rồi ! Chùm phượng cuối mùa thi
Đỏ hoe mắt một buổi chiều chớm nắng
Nhấm chùm hoa, không chua mà chát đắng
Bước chân tôi khập khiễng trước sân trường...
Trước mặt tôi là hoàng hôn
Sau lưng là cánh cửa phòng thi khóa vội
Những bàn ghế, những bảng đen ngập bụi
Tờ giấy vo tròn ném cuối giờ thi .
Chỗ em ngồi còn kia :
Vệt nắng dài in hằn lên ghế
Buổi sáng nào lần đầu đi trễ
Vai run run, tay lấm vệt dầu .
Em đi rồi ! Chùm phượng ở trên cao
Cứ cháy mãi những điều chưa nói hết
Nắng chiều hôm cứ ngời lên nuối tiếc
Giá ngày xưa ... Thôi, đừng nhắc ! Hạ tàn...
Em đi rồi ! Chùm phượng cuối mùa thi
Đỏ hoe mắt một buổi chiều chớm nắng
Nhấm chùm hoa, không chua mà chát đắng
Bước chân tôi khập khiễng trước sân trường...
Trước mặt tôi là hoàng hôn
Sau lưng là cánh cửa phòng thi khóa vội
Những bàn ghế, những bảng đen ngập bụi
Tờ giấy vo tròn ném cuối giờ thi .
Chỗ em ngồi còn kia :
Vệt nắng dài in hằn lên ghế
Buổi sáng nào lần đầu đi trễ
Vai run run, tay lấm vệt dầu .
Em đi rồi ! Chùm phượng ở trên cao
Cứ cháy mãi những điều chưa nói hết
Nắng chiều hôm cứ ngời lên nuối tiếc
Giá ngày xưa ... Thôi, đừng nhắc ! Hạ tàn...
Bốn
mùa học trò
Huỳnh Thanh Nhàn
Mùa hạ tàn trên lối cỏ
Con dế buồn ngẩn buồn ngơ
Vòng xe trong chiều mưa đổ
Hàng sao nghiêng dáng đợi chờ
Mùa thu rêu phong tường cũ
Lá me lả tả cuối thềm
Có đàn sẻ về đây ngủ
Nghe lời cô giảng dịu êm.
Mùa đông ngạt ngào hương sứ
Ðến trường sớm lạnh co ro
Trang vở tìm từng nét chữ
Thơm tay trắng của học trò.
Mùa xuân sân trường nắng ấm
Tóc ai thả gió chiều xa
Bướm bên đường chừng ngơ ngẩn
Xôn xao áo lụa hai tà.
Huỳnh Thanh Nhàn
Mùa hạ tàn trên lối cỏ
Con dế buồn ngẩn buồn ngơ
Vòng xe trong chiều mưa đổ
Hàng sao nghiêng dáng đợi chờ
Mùa thu rêu phong tường cũ
Lá me lả tả cuối thềm
Có đàn sẻ về đây ngủ
Nghe lời cô giảng dịu êm.
Mùa đông ngạt ngào hương sứ
Ðến trường sớm lạnh co ro
Trang vở tìm từng nét chữ
Thơm tay trắng của học trò.
Mùa xuân sân trường nắng ấm
Tóc ai thả gió chiều xa
Bướm bên đường chừng ngơ ngẩn
Xôn xao áo lụa hai tà.
0 Comment: