Pleiku, ngày ấy- Huy Uyên
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
Pleiku, ngày ấy
Hai mắt quạnh hiu chiều mưa núi
thôi ngày xưa đã vĩnh biệt chia xa
tôi nợ tình em mà không hề nói
Pleiku mịt mù sương pha .
Tôi mang mây trôi tận cuối lòng
rừng xưa không trở lại
vĩnh viễn phố buồn tê tái
vĩnh viễn chiều ai một mình chờ mong .
Mãi đợi em về bên đồi Đức Mẹ
ở đây thương gió lạnh mưa mùa
rồi ai đứng lặng trong mưa
để tôi dỗ lòng sầu chi đến thế .
Những bước người xa cuối dặm mù
cơn say quên phút giây tình ái
trời đất bỏ lại buồn mà đi mãi
rượu uống lưng đồi từ hạ sang thu.
Hai mắt quạnh hiu chiều mưa núi
thôi ngày xưa đã vĩnh biệt chia xa
tôi nợ tình em mà không hề nói
Pleiku mịt mù sương pha .
Tôi mang mây trôi tận cuối lòng
rừng xưa không trở lại
vĩnh viễn phố buồn tê tái
vĩnh viễn chiều ai một mình chờ mong .
Mãi đợi em về bên đồi Đức Mẹ
ở đây thương gió lạnh mưa mùa
rồi ai đứng lặng trong mưa
để tôi dỗ lòng sầu chi đến thế .
Những bước người xa cuối dặm mù
cơn say quên phút giây tình ái
trời đất bỏ lại buồn mà đi mãi
rượu uống lưng đồi từ hạ sang thu.
Đời chìm say ngập lòng theo quán rượu
Pleiku không đủ ấm đường về
bóng đàn bà sâu thẳm cuối cơn mê
nợ tình người để con tim rĩ máu .
Những đêm trăng bãng lãng Biển Hồ
thoáng nhìn tóc người đã hóa bạc
thương lắm Pleiku núi đồi chất ngất
đã đi, ở lại và đã quay về .
Giữa phố xanh xao em còn nhớ Hàm Rồng
tội cho Phước An mây trôi lẻ bóng
góc phố lên cao lưng trời xa rộng
Đã xa rồi hỏi người có chờ trông .
Pleiku bạc lòng tình con gái
chiều lên buốt lạnh pha sương
mắt em thẫm trời miền hoang dại
rót chi dòng lệ quá buồn.
Pleiku không đủ ấm đường về
bóng đàn bà sâu thẳm cuối cơn mê
nợ tình người để con tim rĩ máu .
Những đêm trăng bãng lãng Biển Hồ
thoáng nhìn tóc người đã hóa bạc
thương lắm Pleiku núi đồi chất ngất
đã đi, ở lại và đã quay về .
Giữa phố xanh xao em còn nhớ Hàm Rồng
tội cho Phước An mây trôi lẻ bóng
góc phố lên cao lưng trời xa rộng
Đã xa rồi hỏi người có chờ trông .
Pleiku bạc lòng tình con gái
chiều lên buốt lạnh pha sương
mắt em thẫm trời miền hoang dại
rót chi dòng lệ quá buồn.
Tôi bơ vơ theo mây trời
phố núi đi về mãi mãi
tội cho hai ta từ đó
để Pleiku và thơ người xa trôi .
Có mĩm môi cười với cố nhân mắt đỏ
có nói lời chia biệt đời nhau
tháng năm qua mà lòng cứ ngỡ
mà lòng sầu .
Em Pleiku bờ vai tóc thả
giọt tình dấu lệ để đời vui
em của tôi ơi rồi cũng một thời
qua đi và quên tất cả .
Môi em xưa ai tô thắm
bao ngày vui đi chưa trọn cuối đường
bông Pơ Lang giữ tình mê đắm
một người đi cho chết tơ vương .
phố núi đi về mãi mãi
tội cho hai ta từ đó
để Pleiku và thơ người xa trôi .
Có mĩm môi cười với cố nhân mắt đỏ
có nói lời chia biệt đời nhau
tháng năm qua mà lòng cứ ngỡ
mà lòng sầu .
Em Pleiku bờ vai tóc thả
giọt tình dấu lệ để đời vui
em của tôi ơi rồi cũng một thời
qua đi và quên tất cả .
Môi em xưa ai tô thắm
bao ngày vui đi chưa trọn cuối đường
bông Pơ Lang giữ tình mê đắm
một người đi cho chết tơ vương .
Hoa phố núi sắc chiều tím nở
sương tan thoáng bóng xa rừng
dốc lên hẹn hò còn dỡ
tiếng ai thoáng giọng rưng rưng .
Hỏi em còn có buồn không ?
tôi cầm đời ở lại
núi xưa bạc màu bối rối
tình treo đầu dốc đắng lòng .
Xa rồi người ơi phố núi
lệ mờ mấy lối pha sương
em ở lại sao tôi dong ruỗi
tội cho em, Pleiku và những con đường . . .
Huy Uyên
sương tan thoáng bóng xa rừng
dốc lên hẹn hò còn dỡ
tiếng ai thoáng giọng rưng rưng .
Hỏi em còn có buồn không ?
tôi cầm đời ở lại
núi xưa bạc màu bối rối
tình treo đầu dốc đắng lòng .
Xa rồi người ơi phố núi
lệ mờ mấy lối pha sương
em ở lại sao tôi dong ruỗi
tội cho em, Pleiku và những con đường . . .
Huy Uyên
0 Comment: