Khúc hạnh thu 2- Thụy Du
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
KHÚC HẠNH THU 2
-------------------------Thụy Du----------
----------------------------------------------------------
-------------------------Thụy Du----------
Em có còn…?
Em có còn…, đếm lá vàng rơi rụng?
Như ngày xưa, thuở vụn dại ban đầu.
Mắt còn xanh, thâm thẫm một màu ?
Hay nhòe nhoẹt, xám màu giông tố ?
Tôi vẫn chờ Em, qua từng con phố
Vẫn nhặt lá thu, đánh đố thời gian.
Tôi chờ Em, với tiếng gọi vọng vang
Nơi cuối con đường, lang thang gió lộng.
Em có còn…, đếm lá vàng rơi rụng?
Như ngày xưa, thuở vụn dại ban đầu.
Mắt còn xanh, thâm thẫm một màu ?
Hay nhòe nhoẹt, xám màu giông tố ?
Tôi vẫn chờ Em, qua từng con phố
Vẫn nhặt lá thu, đánh đố thời gian.
Tôi chờ Em, với tiếng gọi vọng vang
Nơi cuối con đường, lang thang gió lộng.
Nếu ngày xưa, ta xây miền khát vọng
Thì trên những cung đường, ước vọng nào xa.
Nếu ngày xưa, tôi chợt hiểu ra.
Thì đôi ta, đâu giờ xa biền biệt.
Ánh trăng thu, vào thơ ca bất diệt.
Sao tình ta, nghiệt ngả đôi đường ?
Để đêm về, trong bốn bức tường.
Cảm nhận lẻ loi, vô thường trống vắng.
Thì trên những cung đường, ước vọng nào xa.
Nếu ngày xưa, tôi chợt hiểu ra.
Thì đôi ta, đâu giờ xa biền biệt.
Ánh trăng thu, vào thơ ca bất diệt.
Sao tình ta, nghiệt ngả đôi đường ?
Để đêm về, trong bốn bức tường.
Cảm nhận lẻ loi, vô thường trống vắng.
Ngày xưa…nếu đường ta đi rất ngắn
Thì khoảng cách xa, không mãi là dài
Ngày xưa…Nếu tôi cố ôm vóc dáng hình hài
Thì nét ngài, Em không màu nâu xẩm
Em có biết ?
Tôi từng đợi Em bằng trái tim sâu thẫm.
Bằng những mùa thu, nhặt vội lá vàng.
Tôi từng băng qua chớp bể mưa ngàn
Sao ngỡ ngàng còn trong tôi mãi vậy ?
Nhưng…Em ơi !
Tôi sẽ cố, đứng lên và gượng dậy.
Đi trong thu trở dậy khúc giao mùa.
Chờ từ Em mang ngọn gió lùa.
Thắp lên mùa…hạnh thu vương nhớ.
Thì khoảng cách xa, không mãi là dài
Ngày xưa…Nếu tôi cố ôm vóc dáng hình hài
Thì nét ngài, Em không màu nâu xẩm
Em có biết ?
Tôi từng đợi Em bằng trái tim sâu thẫm.
Bằng những mùa thu, nhặt vội lá vàng.
Tôi từng băng qua chớp bể mưa ngàn
Sao ngỡ ngàng còn trong tôi mãi vậy ?
Nhưng…Em ơi !
Tôi sẽ cố, đứng lên và gượng dậy.
Đi trong thu trở dậy khúc giao mùa.
Chờ từ Em mang ngọn gió lùa.
Thắp lên mùa…hạnh thu vương nhớ.
----------------------------------------------------------
TÌM NHAU
Tím màu sâu thẫm hoàng hôn
Cánh chim tìm bạn cuối thôn ngược về
Chim bay để lại câu thề
Ta quay tìm lại đường về nương xưa
Con đường của những miền mưa
Từng đưa ta đến giậu thưa nhà Người
Trắng trong đọng một tiếng cười
Thơ ngây ngày ấy tuổi mười sáu Ai ?
Vì xưa ta trót lỡ đem
Ánh trăng lấp lánh, đêm thâu vô thường
Song vì ngại một con đường
Nên ta nào được tỏ tường dạ Ai.
Tím màu sâu thẫm hoàng hôn
Cánh chim tìm bạn cuối thôn ngược về
Chim bay để lại câu thề
Ta quay tìm lại đường về nương xưa
Con đường của những miền mưa
Từng đưa ta đến giậu thưa nhà Người
Trắng trong đọng một tiếng cười
Thơ ngây ngày ấy tuổi mười sáu Ai ?
Vì xưa ta trót lỡ đem
Ánh trăng lấp lánh, đêm thâu vô thường
Song vì ngại một con đường
Nên ta nào được tỏ tường dạ Ai.
Chờ hoài… đợi ánh sao mai.
Nhưng sao thâm thẫm bước nai lạc loài
Đợi Người ở cuối thôn Đoài
Mà Người cứ mãi ở hoài thôn Đông
Để ta loài lạc chờ mong
Bước đường cô lữ mỏi trông hẹn thề.
Đêm sâu lẳng lặng tư bề
Độc đơn, lẻ bóng, não nề hồng tâm
Nhưng sao thâm thẫm bước nai lạc loài
Đợi Người ở cuối thôn Đoài
Mà Người cứ mãi ở hoài thôn Đông
Để ta loài lạc chờ mong
Bước đường cô lữ mỏi trông hẹn thề.
Đêm sâu lẳng lặng tư bề
Độc đơn, lẻ bóng, não nề hồng tâm
Câu ca chờ khúc phối âm
Riêng ta chờ hạt lâm thâm mưa phùn.
Về lại Em - để ta cùng
Thong dong biển hát, giữa trùng sóng khơi
Về tìm nhau - ở một nơi
Hoạ mi lảnh lót, cho vơi cuộc buồn
Dìu nhau tìm lại cội nguồn
Nương xưa toả khói nhẹ luồng chiều lam
Riêng ta chờ hạt lâm thâm mưa phùn.
Về lại Em - để ta cùng
Thong dong biển hát, giữa trùng sóng khơi
Về tìm nhau - ở một nơi
Hoạ mi lảnh lót, cho vơi cuộc buồn
Dìu nhau tìm lại cội nguồn
Nương xưa toả khói nhẹ luồng chiều lam
Nghiêng Mùa
Em nghiêng một mái tóc thề
Thơ tôi nghiêng một đường về canh khuya.
Nụ hôn nghiêng nửa sẻ chia
Em nghiêng ánh mắt rọi tia tử đồng
Thuyền nghiêng giữa sóng bềnh bồng
Tình nghiêng Em ngã vào lòng tôi xưa
Mưa nghiêng hạt nhỏ miền trưa
Chớp nghiêng loé sang em xưa giật mình
Em nghiêng một mái tóc thề
Thơ tôi nghiêng một đường về canh khuya.
Nụ hôn nghiêng nửa sẻ chia
Em nghiêng ánh mắt rọi tia tử đồng
Thuyền nghiêng giữa sóng bềnh bồng
Tình nghiêng Em ngã vào lòng tôi xưa
Mưa nghiêng hạt nhỏ miền trưa
Chớp nghiêng loé sang em xưa giật mình
Trăng nghiêng ru một khúc tình
Gió nghiêng lồng lộng, ảo hình thăng hoa
Núi nghiêng thoai thoải triền xa
Rượu nghiêng cạn chén Em – ta lạc hồn
Biển nghiêng nổi sóng bão cồn
Trời nghiêng tinh tú dập dồn đảo xoay
Ngày nghiêng toả ánh ban mai.
Đêm nghiêng nhẹ gót chân nai lá vàng
Gió nghiêng lồng lộng, ảo hình thăng hoa
Núi nghiêng thoai thoải triền xa
Rượu nghiêng cạn chén Em – ta lạc hồn
Biển nghiêng nổi sóng bão cồn
Trời nghiêng tinh tú dập dồn đảo xoay
Ngày nghiêng toả ánh ban mai.
Đêm nghiêng nhẹ gót chân nai lá vàng
Lời nghiêng ru giấc mơ màng
Suối nghiêng róc rách khẻ khàn dòng buông
Kình nghiêng một tiếng ngân chuông
Lệ nghiêng nhỏ giọt sầu tuôn bồi hồi
Sóng nghiêng cuộn nước sa bồi.
Thu nghiêng người lạc giữa đồi âm u ?
Ta nghiêng trao lại khúc ru.
Hạnh thu xưa tiếc trùng tu đợi mùa.
Thụy Du
Suối nghiêng róc rách khẻ khàn dòng buông
Kình nghiêng một tiếng ngân chuông
Lệ nghiêng nhỏ giọt sầu tuôn bồi hồi
Sóng nghiêng cuộn nước sa bồi.
Thu nghiêng người lạc giữa đồi âm u ?
Ta nghiêng trao lại khúc ru.
Hạnh thu xưa tiếc trùng tu đợi mùa.
Thụy Du
0 Comment: