Quê hương nỗi nhớ- Thụy Du
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
Quê hương- nỗi nhớ...
Mây ngang
dừng ở lưng đầu
Vô thường nỗi nhớ, thẳm màu quê hương.
Tim Người
còn giữ chút thương.
Lệ lòng còn nhỏ, còn vương lam chiều.
Mưa sa
hạt bụi rơi đều
Đàn… xưa vẫn bước, qua nhiều rẫy nương.
Dặm trường
gảy khúc tư tương.
Nghe lòng quặn thắt, miền thương vọng về.
Mây ngang
dừng ở lưng đầu
Vô thường nỗi nhớ, thẳm màu quê hương.
Tim Người
còn giữ chút thương.
Lệ lòng còn nhỏ, còn vương lam chiều.
Mưa sa
hạt bụi rơi đều
Đàn… xưa vẫn bước, qua nhiều rẫy nương.
Dặm trường
gảy khúc tư tương.
Nghe lòng quặn thắt, miền thương vọng về.
Quê hương
là ánh trăng thề
“ Là chùm khế ngọt” * ngày về xin trao.
Quê hương
lịm miếng trầu cao
Vối hồng quắn lấy, tình nao đợi chờ.
Quê hương
là bến là bờ
Thuyền xa viễn xứ, bến bờ ngóng trông
Quê hương
là một dòng sông.
Tuổi thơ ta đắm, mênh mông tình người.
Quê hương
còn có nụ cười ?
Nhặt buồn Người dấu, chín mười nhớ thương.
Thuydu
*Thơ Đỗ Trung Quân
0 Comment: