Niềm đam mê nguyên thuỷ- Thụy Du
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
Niềm đam mê nguyên thuỷ
Tôi muốn tìm trong Người
niềm đam mê nguyên thuỷ
Tìm điều diệu kỳ, ẩn từ góc quả tim.
Bởi tôi biết rằng…
ở Người, tình đã ngủ yên.
Chờ tôi đánh thức giữa đêm huyễn hoặc
niềm đam mê nguyên thuỷ
Tìm điều diệu kỳ, ẩn từ góc quả tim.
Bởi tôi biết rằng…
ở Người, tình đã ngủ yên.
Chờ tôi đánh thức giữa đêm huyễn hoặc
Trăng thu đêm này, sáng soi vằng vặc
Tôi đi tìm, bước ngoặc trong Người.
Nhưng … biết chăng ?
Tôi có đem đến được nụ cười.
Hay lại là những nỗi niềm phiền muộn ?
Tôi đi tìm, bước ngoặc trong Người.
Nhưng … biết chăng ?
Tôi có đem đến được nụ cười.
Hay lại là những nỗi niềm phiền muộn ?
Ở giữa mông mênh…
Sóng tư bề cuồn cuộn
Tôi đã cố bao lần, chống chọi phong ba.
Cũng như qua nỗi đau, tôi đã hiểu ra
Bến bờ yêu thương là bao la, vời vợi.
Và cứ thế, tôi từng ngày chờ đợi
Từ trong mắt Người, một ánh ngợi suy.
Lạc giữa trời xanh, vùn vụt cánh thiên di
Bay về phương Nam, tìm cố tri nối lại.
Nhưng…Người ơi
trong tôi đã qua thời hoang dại
Nên liệu có tìm, lại được…thuở ngày xưa ?
Cái ngày mà ta cùng rong ruổi, dưới cơn mưa
Yêu mưa, bằng tâm hồn tri kỷ.
Tôi nhìn tình đời, qua bao thế kỷ.
Chỉ bằng những dối lừa, tình phụ rẫy nhau
Những truyện tình, cùng nỗi niềm đau.
Nơi đời trao nhau, với bao toan tính.
Từ trong mắt Người, một ánh ngợi suy.
Lạc giữa trời xanh, vùn vụt cánh thiên di
Bay về phương Nam, tìm cố tri nối lại.
Nhưng…Người ơi
trong tôi đã qua thời hoang dại
Nên liệu có tìm, lại được…thuở ngày xưa ?
Cái ngày mà ta cùng rong ruổi, dưới cơn mưa
Yêu mưa, bằng tâm hồn tri kỷ.
Tôi nhìn tình đời, qua bao thế kỷ.
Chỉ bằng những dối lừa, tình phụ rẫy nhau
Những truyện tình, cùng nỗi niềm đau.
Nơi đời trao nhau, với bao toan tính.
Người có nhìn thấy không ? qua màu lăng kính
những gam màu, đính ánh hào quang.
Nhưng rồi sẽ như giấc phù tang.
Tất cả hỗn mang
Sau cùng…về cát bụi.
Có lẽ…người ơi, xin làm đá cuội.
Để “ ngày sau…sỏi đá, cũng cần có nhau..” (*)
Cái ngày
hai ta sẽ đem trao
cho nhau, niềm đam mê…nguyên thuỷ
Thụy Du
--------------------------------------------------những gam màu, đính ánh hào quang.
Nhưng rồi sẽ như giấc phù tang.
Tất cả hỗn mang
Sau cùng…về cát bụi.
Có lẽ…người ơi, xin làm đá cuội.
Để “ ngày sau…sỏi đá, cũng cần có nhau..” (*)
Cái ngày
hai ta sẽ đem trao
cho nhau, niềm đam mê…nguyên thuỷ
Thụy Du
(*) Nhạc Trịnh Công Sơn
0 Comment: