Ở Quảng-trị- Huy Uyên
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
Ở Quảng-trị
Đi dưới vầng trăng non thành cổ
dài thêm năm tháng đạn thù
vết thương ngày xưa mưng mũ
nhớ người từ hạ sang thu .
Quán rượu lạnh buồn dưới tháp chuông
hoa trôi sông bỏ lại tình Thạch-hãn
em một mình quạnh bước Gia-long
đèn nhà ai bóng mờ không đủ sáng .
Nổi buồn hoa trôi cùng sông
chơ vơ trên cầu ai còn đứng đợi
lối về xóm-chài-ga lửa chập chùng
thuyền đêm loang chao cùng bóng tối .
Đi dưới vầng trăng non thành cổ
dài thêm năm tháng đạn thù
vết thương ngày xưa mưng mũ
nhớ người từ hạ sang thu .
Quán rượu lạnh buồn dưới tháp chuông
hoa trôi sông bỏ lại tình Thạch-hãn
em một mình quạnh bước Gia-long
đèn nhà ai bóng mờ không đủ sáng .
Nổi buồn hoa trôi cùng sông
chơ vơ trên cầu ai còn đứng đợi
lối về xóm-chài-ga lửa chập chùng
thuyền đêm loang chao cùng bóng tối .
Giòng sông nào xé ruột chia hai
bồi hồi thương ai dao cắt một nửa
đất cũ bên nhà -quê Ái-tử
bỏ lại Nhan-biều trọn đời nhớ ai .
Phố ngủ mơ xa cùng đêm xưa
hồn cố hương mãi nhớ tình Quảng-trị
mặn cay mấy thuở đi về
La-vang tháng ngày mỏi mòn trông đợi .
Quảng-trị quê ơi
trao tình về Hạnh-hoa-thôn xa ngái
để Triệu-phong lòng dạ bồi hồi
sẻ chia Long-hưng trao cho người ở lại .
bồi hồi thương ai dao cắt một nửa
đất cũ bên nhà -quê Ái-tử
bỏ lại Nhan-biều trọn đời nhớ ai .
Phố ngủ mơ xa cùng đêm xưa
hồn cố hương mãi nhớ tình Quảng-trị
mặn cay mấy thuở đi về
La-vang tháng ngày mỏi mòn trông đợi .
Quảng-trị quê ơi
trao tình về Hạnh-hoa-thôn xa ngái
để Triệu-phong lòng dạ bồi hồi
sẻ chia Long-hưng trao cho người ở lại .
Em hái chùm hoa tím dại bên đường
ngậm ngùi tháng năm Quảng-trị
xao xuyến đêm trắng màu mưa sương
ngợp lòng ai cho tím trời hoang dại .
Những con đường Quảng-trị thầm thì
nhớ ai trong mưa mà mắt buồn rười rượi
đăm đắm nhìn nhau đắm đuối
kỷ niệm qua mau những chiều bỏ đi .
Nhớ ơi Quảng-trị màu trời đỏ rực
giữa phố đông người áo trắng ai bay
hạnh phúc xa chôn sầu ký-ức
nước mắt mặn cay với tháng ngày .
ngậm ngùi tháng năm Quảng-trị
xao xuyến đêm trắng màu mưa sương
ngợp lòng ai cho tím trời hoang dại .
Những con đường Quảng-trị thầm thì
nhớ ai trong mưa mà mắt buồn rười rượi
đăm đắm nhìn nhau đắm đuối
kỷ niệm qua mau những chiều bỏ đi .
Nhớ ơi Quảng-trị màu trời đỏ rực
giữa phố đông người áo trắng ai bay
hạnh phúc xa chôn sầu ký-ức
nước mắt mặn cay với tháng ngày .
Môi em đậm mùi mồ hôi đá
bỏ quên tên người từ lúc mười lăm
quê mẹ quê cha chưa ấm chổ nằm
mà chuông nhà thờ Trí-bưu đã từng hồi dục giã.
Đò em chiều nay chèo về Thạch-hãn
bàn tay nghiêng khói sương tình
đời con gái bỏ nơi trời xa rộng
mà tim trao người chưa một lần hôn.
Người đi mắt lệ tủi hờn
Quảng-trị ơi, một đời bão tố !
Huy Uyên
bỏ quên tên người từ lúc mười lăm
quê mẹ quê cha chưa ấm chổ nằm
mà chuông nhà thờ Trí-bưu đã từng hồi dục giã.
Đò em chiều nay chèo về Thạch-hãn
bàn tay nghiêng khói sương tình
đời con gái bỏ nơi trời xa rộng
mà tim trao người chưa một lần hôn.
Người đi mắt lệ tủi hờn
Quảng-trị ơi, một đời bão tố !
Huy Uyên
0 Comment: