Đường về - Thụy Du
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
ĐƯỜNG VỀ
Bao nhiêu giá cuộc người ?
Mà ta từng đánh đổi.
Khi qua miền nông nỗi
Tự hỏi Được - Mất – Còn
Ai lúc đợi mỏi mòn ?
Nụ cười vơi loang lổ
Ta biết Em từng khổ
Giữa lỗ chỗ miền hoang
Một đời trần đa mang
Bộn bề trăm oằn nặng
Hồng tâm giờ thinh lặng
Cõng riêng mình ngược xuôi
Giá từ những cuộc vui
Là mảng tường rêu phủ
Trả bao nhiêu là đủ ?
Cho Em ngủ giấc bình
Thụy Du
lâu lâu mới thấy bác Thuy Du có nhịp điệu thơ khan khác , đọc lại thấy ngộ ngộ ... ngôn từ của bác thì đã chắc lọc thêm nhịp điệu là lạ tự nhiên bài thơ ép phê
ReplyDelete