Thư gởi cho Người- Phan Lan Hương
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
THƯ GỞI CHO NGƯỜI
Về đi anh thăm lại “Mãnh vườn xưa”
Rồi cùng em ta bước vào cõi nhớ
Mình gặp nhau qua bao mùa cách trở
Khói sương hư ảo mối tình đầu
Nghe mơ hồ lãng đãng giọt sương rơi
đâu đó, trong vườn xanh tri kỷ
Quay quắt nhớ từng đêm dài mộng mị
Sắt se buồn mi khép lệ sầu dâng
Cây trong vườn lá vẫn còn xanh
mà tóc mẹ đã nhuốm màu sương trắng
Đi qua thời gian bao mùa mưa nắng
Vẫn còn vương hơi ấm níu chân người
Đã bao lần ngồi đếm lá vàng rơi
lòng cứ ngỡ người xưa giờ trở lại
Trò chơi trốn tìm …một thời mê mãi
Sao cứ hoài theo đuổi bóng hình ai?
Về đi anh thăm lại “Mãnh vườn xưa”
Rồi cùng em ta bước vào cõi nhớ
Mình gặp nhau qua bao mùa cách trở
Khói sương hư ảo mối tình đầu
Nghe mơ hồ lãng đãng giọt sương rơi
đâu đó, trong vườn xanh tri kỷ
Quay quắt nhớ từng đêm dài mộng mị
Sắt se buồn mi khép lệ sầu dâng
Cây trong vườn lá vẫn còn xanh
mà tóc mẹ đã nhuốm màu sương trắng
Đi qua thời gian bao mùa mưa nắng
Vẫn còn vương hơi ấm níu chân người
Đã bao lần ngồi đếm lá vàng rơi
lòng cứ ngỡ người xưa giờ trở lại
Trò chơi trốn tìm …một thời mê mãi
Sao cứ hoài theo đuổi bóng hình ai?
Chúng mình
như sao hôm với sao mai
Cứ rượt đuổi nhau hoài
mà không sao thấy mặt
Hoa cúc vàng khoe sắc
Phải đợi lúc sen tàn
Nắng lên đợi sương tan
Còn đâu duyên tri ngộ?
Con thuyền xưa đã rời xa bến đỗ
Khách sang sông sao vẫn đợi vẫn chờ!!!
Chút tình riêng, thư gởi cho Người…
Phan Lan Hương ( Pleiku tháng 6/2011)
như sao hôm với sao mai
Cứ rượt đuổi nhau hoài
mà không sao thấy mặt
Hoa cúc vàng khoe sắc
Phải đợi lúc sen tàn
Nắng lên đợi sương tan
Còn đâu duyên tri ngộ?
Con thuyền xưa đã rời xa bến đỗ
Khách sang sông sao vẫn đợi vẫn chờ!!!
Chút tình riêng, thư gởi cho Người…
Phan Lan Hương ( Pleiku tháng 6/2011)
Khách sang sông sao vẫn đợi vẫn chờ!!!
ReplyDeleteChút tình riêng, thư gởi cho Người…
Hai câu thơ này man mác buồn nhưng không biết NS Lan Hương có "gửi thư cho Người..."không? Đồng hương xóm Phủ.
Đã bao lần ngồi đếm lá vàng rơi
ReplyDeleteLòng cứ ngở người xưa giờ trở lại
Đọc xong thấy buồn quá
Chiều chia ly nghe lòng buồn man mác
ReplyDeletetừ dạo người đi tím ngát vầng trăng
sương khuya rơi buốt giá tâm hồn
mưa Thu lạnh sầu dâng khóe mắt
Vẫn biết đời phù du được mất
sao vẫn còn không dứt nỗi “dây oan”
mối tình si trót đã vương mang
đành chôn chặt trong tháng năm mòn mõi
Phương trời ấy làm sao người hiểu nỗi
giây phút đợi chờ bằng cả trăm năm...
Phút giây đợi chờ là vậy đó PBT ơi!
Chuyện xa lâu rồi sao lòng mãi vấn vương
ReplyDeleteTình ngỡ đã quên lại đầy lên nỗi nhớ
Gọi tên anh qua muôn trùng cách trở
Xót xa buồn lắng đọng giọt sương rơi
Ta gọi tên Người một thuở xa xôi…
Chị Cẩm tú Cầu ơi, đôi khi có những hoài niệm lại làm cho tâm hồn mình thanh thản nhẹ nhàng hơn phải không chị?