Thơ về Mẹ nhân mùa Vu lan- Minh Triết
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
Thơ về Mẹ nhân mùa Vu lan
- Minh Triết PK-
NƠI MẸ ĐÃ ĐI QUA
Đường lên biên giới xa xôi
Bỗng dưng lòng thấy bồi hồi thuở xưa
Mẹ từng vất vả sớm trưa
Ngày ngày sương gió nắng mưa dãi dầu
Bốn mươi năm một phép màu
Cho con thăm được nơi này mẹ qua
Một thời bom đạn đã xa
Biết bao gian khổ, quê nhà điêu linh
Lòng con mãi nhớ bóng hình
Cả đời lam lũ hy sinh quên mình
Hôm nay đất nước thanh bình
Vui cùng con cháu chút tình kính dâng.
- Minh Triết PK-
NƠI MẸ ĐÃ ĐI QUA
Đường lên biên giới xa xôi
Bỗng dưng lòng thấy bồi hồi thuở xưa
Mẹ từng vất vả sớm trưa
Ngày ngày sương gió nắng mưa dãi dầu
Bốn mươi năm một phép màu
Cho con thăm được nơi này mẹ qua
Một thời bom đạn đã xa
Biết bao gian khổ, quê nhà điêu linh
Lòng con mãi nhớ bóng hình
Cả đời lam lũ hy sinh quên mình
Hôm nay đất nước thanh bình
Vui cùng con cháu chút tình kính dâng.
MẸ TÔI
Mẹ tôi tóc bạc dáng lom khom
Vất vả mờ sương đến tối hôm
Lặng lẽ miền quê mùa giáp hạt
Âm thầm phố chợ với đàn con
Quên mình cực nhọc thời thơ dại
Dưỡng dục chở che tuổi lớn khôn
Nhớ mãi bên cầu chiều tiễn biệt|
Bùi ngùi bóng mẹ ngã hoàng hôn
Minh Triết PK
Mẹ tôi tóc bạc dáng lom khom
Vất vả mờ sương đến tối hôm
Lặng lẽ miền quê mùa giáp hạt
Âm thầm phố chợ với đàn con
Quên mình cực nhọc thời thơ dại
Dưỡng dục chở che tuổi lớn khôn
Nhớ mãi bên cầu chiều tiễn biệt|
Bùi ngùi bóng mẹ ngã hoàng hôn
Minh Triết PK
0 Comment: