Vu lan nhớ Mẹ- Ngô Quang Diệp
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
VU LAN NHỚ MẸ
Ngày xưa con bé ngây thơ
Trong vòng tay mẹ ầu …ơ dỗ dành
Đêm trường mẹ thức thâu canh
Năm canh thức đủ bên vành nôi con
Tháng ngày trông mỏi trông mòn
Con ơi khôn lớn chóng ngoan mẹ nhờ
Bây giờ ôn lại tuổi thơ
Trời ơi! thương nhớ mẹ giờ còn đâu
Qua bao mưa nắng dãi dầu
Tấm thân còm cõi một đời gian nan
Những hôm chạy chợ xa làng
Vượt cồn cát nóng nên làm bỏng chân
Trên vai một gánh “nợ nần”
Tảo tần mưa nắng vì con cực lòng
Thân cò mẹ mãi long đong
Hai sương một nắng nuôi đàn con thơ
Tuổi xuân mẹ ngắn từng giờ
Con trông dáng mẹ bơ phờ xót xa
Lớn khôn mẹ đã đi xa
Nghìn thu vĩnh biệt con mà tìm đâu
Ngày xưa dưới ngọn đèn dầu
Mẹ ngồi vá áo còn đâu bây giờ
Mẹ đi bỏ lại con thơ
Trăm thương ngàn nhớ bơ vơ lạc loài
Tuổi thơ con vẫn nhớ hoài
Bờ tre giếng nước con đê đầu làng
Chiều thu chút nắng dịu dàng
Trong tay mẹ dắt con mang cánh diều
Mùa đông giá rét đìu hiu
Mẹ ôm ấp kín những chiều heo may
Lớn lên con nhớ từng ngày
Từ khi mất mẹ lòng buồn mênh mông
Chiều về bến nước ngoài sông
Con đò cập bến mẹ không thấy về
Đời con từ ấy lê thê
U buồn nhớ mẹ chiều về ly tan
Ngày rằm tháng bảy VU LAN
Một nén nhang lòng dâng mẹ kính yêu.
Ngô Quang Diệp
0 Comment: