Đông & Đợi ...- Thụy Du
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
ĐÔNG
Đông ư!?
Có gì đâu, vốn dĩ hồn tôi đã quen lạnh giá
Thì một chút mùa đông cũng chẳng nghĩa gì
Chỉ khác là giữa thẫm đêm, vẳng nghe tiếng rù rì
Của loài chim, suốt cuộc mình...
chưa biết gì hạnh phúc
Đông ư!?
Chỉ là lạnh thêm một chút
Chứ đâu thêm phút nào đốm lửa yêu thương
Phải chi ngày xưa ta không buộc chữ vương
Thì sáng nay trời mù sương
đâu nghe chạnh...
---Thụy Du---
Đông ư!?
Có gì đâu, vốn dĩ hồn tôi đã quen lạnh giá
Thì một chút mùa đông cũng chẳng nghĩa gì
Chỉ khác là giữa thẫm đêm, vẳng nghe tiếng rù rì
Của loài chim, suốt cuộc mình...
chưa biết gì hạnh phúc
Đông ư!?
Chỉ là lạnh thêm một chút
Chứ đâu thêm phút nào đốm lửa yêu thương
Phải chi ngày xưa ta không buộc chữ vương
Thì sáng nay trời mù sương
đâu nghe chạnh...
---Thụy Du---
ĐỢI
Đợi chờ
chờ đợi nghe đau
Gối chăn
lạnh nhạt
trước sau cô phòng
chờ đợi nghe đau
Gối chăn
lạnh nhạt
trước sau cô phòng
Cùng loang mấy nhịp
thắt lòng
Phím trầm rớt..
phách
phập phòng
chông chênh
thắt lòng
Phím trầm rớt..
phách
phập phòng
chông chênh
Quên thì đã
cố tìm quên
Nhưng sao vị..
đắng
vẫn trên
môi mềm
cố tìm quên
Nhưng sao vị..
đắng
vẫn trên
môi mềm
Giấu nỗi đợi
môi chờ tìm
thẳm sâu đồng tử
ngập chìm
cuộc đau
Thụy Du
môi chờ tìm
thẳm sâu đồng tử
ngập chìm
cuộc đau
Thụy Du
0 Comment: