Ta sợ một ngày...- Thuận Thảo
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
TA SỢ MỘT NGÀY...
Ta sợ một ngày nắng nhạt bên song
Lời hứa kia tan dần trong sương khói
Như chiếc lá cuối cùng hình dấu hỏi
Lòng bỗng chùng... giây phút bâng khuâng.!
Ta sợ ngày kia nắng sẽ tắt dần
Khoảng cách hai ta dần xa vời vợi
Bàn tay ta, xa dần... tầm tay với
Lặng lẽ đêm về chới với ... giấc mơ..!
Ta sợ một chiều mưa ướt trang thơ
Ai gởi trao... một bài thơ tình cuối
Ta sẽ nghẹn ngào nhiều hơn tiếc nuối
Một phút lặng lòng thay chút bâng khuâng!
Ta sợ một ngày trong cõi trầm luân
Chẳng còn bên Ai để cùng trăn trở.?
Chạm đáy vô thường... một lần nức nở
Người mãi xa...về trong giấc mộng thường!
THUẬN THẢO
Lời hứa kia tan dần trong sương khói
Như chiếc lá cuối cùng hình dấu hỏi
Lòng bỗng chùng... giây phút bâng khuâng.!
Ta sợ ngày kia nắng sẽ tắt dần
Khoảng cách hai ta dần xa vời vợi
Bàn tay ta, xa dần... tầm tay với
Lặng lẽ đêm về chới với ... giấc mơ..!
Ta sợ một chiều mưa ướt trang thơ
Ai gởi trao... một bài thơ tình cuối
Ta sẽ nghẹn ngào nhiều hơn tiếc nuối
Một phút lặng lòng thay chút bâng khuâng!
Ta sợ một ngày trong cõi trầm luân
Chẳng còn bên Ai để cùng trăn trở.?
Chạm đáy vô thường... một lần nức nở
Người mãi xa...về trong giấc mộng thường!
THUẬN THẢO
0 Comment: