Bên biển nhớ em- Nguyễn Ngọc Hùng
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
BÊN BIỂN NHỚ EM
Anh một mình với biển Quy Nhơn
lang thang giữa cồn cào sóng vỗ
lại day dứt nhớ miền đất đỏ
nơi có em với những giận hờn
Có bao giờ nỗi nhớ dài hơn
nỗi nhớ em những ngày xa vắng
Cung đàn nào rơi vào nốt lặng
cho chơi vơi cả một biển chiều
Bãi cát dài, bãi cát tịch liêu
Một cánh buồm xa xôi cô độc
Anh thơ thẩn nhặt từng vỏ ốc
như nhặt từng kỷ niệm ngày xưa
Phố núi chiều nay nắng hay mưa,
gió có lạnh qua con phố nhỏ
em có ngồi một mình để nhớ
một người xa giữa biển bộn bề
Thuyền cô đơn thuyền gọi sóng về
Gió cô đơn gió tìm về núi
Anh cô đơn một mình lủi thủi
muốn tìm em, em lại xa rồi...
Nguyễn Ngọc Hùng
lang thang giữa cồn cào sóng vỗ
lại day dứt nhớ miền đất đỏ
nơi có em với những giận hờn
Có bao giờ nỗi nhớ dài hơn
nỗi nhớ em những ngày xa vắng
Cung đàn nào rơi vào nốt lặng
cho chơi vơi cả một biển chiều
Bãi cát dài, bãi cát tịch liêu
Một cánh buồm xa xôi cô độc
Anh thơ thẩn nhặt từng vỏ ốc
như nhặt từng kỷ niệm ngày xưa
Phố núi chiều nay nắng hay mưa,
gió có lạnh qua con phố nhỏ
em có ngồi một mình để nhớ
một người xa giữa biển bộn bề
Thuyền cô đơn thuyền gọi sóng về
Gió cô đơn gió tìm về núi
Anh cô đơn một mình lủi thủi
muốn tìm em, em lại xa rồi...
Nguyễn Ngọc Hùng
0 Comment: