Tầm thường- Trương Đình Phượng
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
TẦM THƯỜNG
Âm thầm gieo chân ngõ vắng
Chiều nghiêng vai trút nỗi đời
Cô đơn tím nhoè thương nhớ
Bơ vơ bạc trắng môi cười
Kiếp tằm ngàn năm mồ côi
Se sợi tơ mùa gió chướng
Khắc khoải mơ ngày nắng ấm
Đời thôi cung bậc vô thường
Ngu ngơ vơ vét mùi hương
Giữa khu vườn tình ruỗng mục
Những mùa dài nằm thao thức
Chênh lòng hứng giọt tàn phai
Con đường đi mãi còn dài
Khát khao tháng ngày mưng mủ
Vẫn hoài ngây thơ ấp ủ
Tát cạn biển đời âm u
Lặng lẽ gom chút tàn thu
Tìm nhánh hoa hồng chân lý
Ngờ đâu giữa dòng mộng mị
Chỉ là những đám cỏ may
Trương Đình Phượng
Âm thầm gieo chân ngõ vắng
Chiều nghiêng vai trút nỗi đời
Cô đơn tím nhoè thương nhớ
Bơ vơ bạc trắng môi cười
Kiếp tằm ngàn năm mồ côi
Se sợi tơ mùa gió chướng
Khắc khoải mơ ngày nắng ấm
Đời thôi cung bậc vô thường
Ngu ngơ vơ vét mùi hương
Giữa khu vườn tình ruỗng mục
Những mùa dài nằm thao thức
Chênh lòng hứng giọt tàn phai
Con đường đi mãi còn dài
Khát khao tháng ngày mưng mủ
Vẫn hoài ngây thơ ấp ủ
Tát cạn biển đời âm u
Lặng lẽ gom chút tàn thu
Tìm nhánh hoa hồng chân lý
Ngờ đâu giữa dòng mộng mị
Chỉ là những đám cỏ may
Trương Đình Phượng
0 Comment: