Nơi tôi về- chùm thơ Nguyễn Vĩnh Bảo
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
NƠI TÔI VỀ
Nơi tôi về là thành phố Cảng
Nơi tôi về là tuổi thơ dấu yêu
Thật mát lành chiều Đồ Sơn biển hát
Đường An Dương, sông Cấm vấn vương...
Nơi tôi về có bè bạn thân thương
Có bụi tre làng kẽo cà kẽo kẹt
Những cánh đồng bát ngát lúa thơm
Và những con người quê mình chân thật
Nơi tôi về khúc nhạc tình cao ngất
Trong điệu chèo mang giai điệu quê hương
Ngày tôi đi để lại sợi nhớ sợi thương
Hải Phòng ơi! sao mà da diết quá
Nơi tôi về là nơi đất mẹ
Ngọt ngào bên dòng sữa lời ru
Rợp bóng phượng nghiêng dài theo bóng nắng
Một đêm trăng hò hẹn giữa trời quê...
Nguyễn Vĩnh Bảo
Nơi tôi về là tuổi thơ dấu yêu
Thật mát lành chiều Đồ Sơn biển hát
Đường An Dương, sông Cấm vấn vương...
Nơi tôi về có bè bạn thân thương
Có bụi tre làng kẽo cà kẽo kẹt
Những cánh đồng bát ngát lúa thơm
Và những con người quê mình chân thật
Nơi tôi về khúc nhạc tình cao ngất
Trong điệu chèo mang giai điệu quê hương
Ngày tôi đi để lại sợi nhớ sợi thương
Hải Phòng ơi! sao mà da diết quá
Nơi tôi về là nơi đất mẹ
Ngọt ngào bên dòng sữa lời ru
Rợp bóng phượng nghiêng dài theo bóng nắng
Một đêm trăng hò hẹn giữa trời quê...
Nguyễn Vĩnh Bảo
NỖI NHỚ HẢI PHÒNG
Hải Phòng ơi! sau bao năm xa cách
Nỗi nhớ Hải Phòng day dứt trong tôi
Một tán phượng, một góc phố chiều đầy ký ức
Một tiếng rao quen buổi sáng thân thương
Hải Phòng ơi nhớ quá những con đường!
Bao cái đẹp không tô son phù phiếm
Cả dáng em và nụ cười tươi không giấu giếm
Một Sông Cấm thuở nào, một dáng nhỏ tôi thương
Hải Phòng của tôi những năm bom đạn
Chịu bao đau thương mất mát một thời
Những kỷ niệm chiến tranh gian khổ
Tuổi thơ đi tìm nhặt mảnh máy bay rơi
Hải Phòng của tôi chiều quê thơm rơm mới
Qua chuyến phà Khuể rồi tới Quý Cao
Phía nội thành em chờ anh chiều nay nhé
Gửi tặng em gạo quê và mấy ký thuốc lào
Hải Phòng ơi những cần cẩu vươn cao
Bến cảng tấp lập chuyến tàu đầy hàng cập bến
Từng gốc phượng yêu thương trìu mến
Một Cát Dài, một phố huyện nhớ biết bao
Nguyễn Vĩnh Bảo
Hải Phòng ơi! sau bao năm xa cách
Nỗi nhớ Hải Phòng day dứt trong tôi
Một tán phượng, một góc phố chiều đầy ký ức
Một tiếng rao quen buổi sáng thân thương
Hải Phòng ơi nhớ quá những con đường!
Bao cái đẹp không tô son phù phiếm
Cả dáng em và nụ cười tươi không giấu giếm
Một Sông Cấm thuở nào, một dáng nhỏ tôi thương
Hải Phòng của tôi những năm bom đạn
Chịu bao đau thương mất mát một thời
Những kỷ niệm chiến tranh gian khổ
Tuổi thơ đi tìm nhặt mảnh máy bay rơi
Hải Phòng của tôi chiều quê thơm rơm mới
Qua chuyến phà Khuể rồi tới Quý Cao
Phía nội thành em chờ anh chiều nay nhé
Gửi tặng em gạo quê và mấy ký thuốc lào
Hải Phòng ơi những cần cẩu vươn cao
Bến cảng tấp lập chuyến tàu đầy hàng cập bến
Từng gốc phượng yêu thương trìu mến
Một Cát Dài, một phố huyện nhớ biết bao
Nguyễn Vĩnh Bảo
0 Comment: