Thơ tình viết đêm đông- Nguyễn Vĩnh Bảo
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
THƠ TÌNH VIẾT ĐÊM ĐÔNG
Đã bao đêm rồi anh không ngủ được
Viết mãi thơ tình gửi tặng em yêu
Chỉ vẻn vẹn mấy câu sao khó quá
Hay tình còn mơ mộng áng thơ chiều
Anh mong đêm nay trời đừng sáng nữa
Để hồn thơ lai láng trọn đêm đông
Chiếc áo mỏng anh tặng em màu tím
Em có còn mặc chiếc áo ấy không?
Áo mới mua xong trời chuyển sang đông
Anh hối hận chiếc áo mua hôm ấy
Biết thế nào em cũng buồn cũng trách
Hết mùa rồi sao không nhận được tin em!
Đã bao đêm rồi anh không ngủ được
Viết mãi thơ tình gửi tặng em yêu
Chỉ vẻn vẹn mấy câu sao khó quá
Hay tình còn mơ mộng áng thơ chiều
Anh mong đêm nay trời đừng sáng nữa
Để hồn thơ lai láng trọn đêm đông
Chiếc áo mỏng anh tặng em màu tím
Em có còn mặc chiếc áo ấy không?
Áo mới mua xong trời chuyển sang đông
Anh hối hận chiếc áo mua hôm ấy
Biết thế nào em cũng buồn cũng trách
Hết mùa rồi sao không nhận được tin em!
Mùa đông đi héo rụng cả thời gianNguyễn Vĩnh Bảo
Có một người ngóng từ chiều hôm trước
Lời bản nhạc còn chờ anh viết tiếp
Để thơ tình lạnh lẽo giữa trời đông
Thả nỗi sầu nghiêng theo giọt mưa đông
Anh nuốt mộng trong đêm vào dĩ vãng
Thôi em hãy tìm thơ tình em đọc
Xin đừng chờ chắp vá mối tình xưa
0 Comment: