Nói cùng anh- Ngô Quang Diệp
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
NÓI CÙNG ANH
Anh đi đi! Đừng về tìm em nữa!
Đừng bận lòng khi tình nghĩa phai phôi
Căn nhà xưa em đã bán đi rồi
Chôn kỷ niệm của một thời tha thiết
Nhìn căn nhà em đau lòng thương tiếc
Nơi đã từng ấp ủ những niềm vui
Nơi hai ta từng chia sẻ ngọt bùi
Chung sướng khổ chung vui buồn gánh chịu
Dẫu cuộc sống với bao điều túng thiếu
Nhưng hai ta chẳng thiếu nghĩa tào khang
Một mái nhà tôn hai quả tim vàng
Chung hơi ấm khi đông về giá lạnh
Hạnh phúc nào chẳng có mầm bất hạnh
Phải không anh? Là viễn ảnh chia ly
Và bây giờ mỗi đứa một hướng đi
Ôm hoài bão với những điều không thực
Đừng bận lòng khi tình nghĩa phai phôi
Căn nhà xưa em đã bán đi rồi
Chôn kỷ niệm của một thời tha thiết
Nhìn căn nhà em đau lòng thương tiếc
Nơi đã từng ấp ủ những niềm vui
Nơi hai ta từng chia sẻ ngọt bùi
Chung sướng khổ chung vui buồn gánh chịu
Dẫu cuộc sống với bao điều túng thiếu
Nhưng hai ta chẳng thiếu nghĩa tào khang
Một mái nhà tôn hai quả tim vàng
Chung hơi ấm khi đông về giá lạnh
Hạnh phúc nào chẳng có mầm bất hạnh
Phải không anh? Là viễn ảnh chia ly
Và bây giờ mỗi đứa một hướng đi
Ôm hoài bão với những điều không thực
Em buồn khổ với nỗi lòng tê nhức
Thôi cũng đành phó thác phận nổi trôi
Chuyện chúng ta như thế cũng đủ rồi
Đừng nuối tiếc thương về ngày tháng cũ
Đừng lật lại những trang đời xưa cũ
Bếp tro tàn khơi lại được gì đâu
Nhạc yêu đương hai mái tóc ngã màu
Hãy khép lại và xin đừng hứa hẹn
Con đò xưa đã nhổ sào rời bến
Theo dòng đời trôi dạt khắp bốn phương
Lỡ mai kia gặp giông bão giữa đường
Là chấm hết một quãng đời mơ mộng
Em lênh đênh trên dòng đời gió sóng
Chẳng còn gì thương tiếc nữa anh ơi!
Anh cánh chim bạt gió bốn phương trời
Nếu trở lại cũng đừng lời oán trách
Vĩnh Long, 2012
Thôi cũng đành phó thác phận nổi trôi
Chuyện chúng ta như thế cũng đủ rồi
Đừng nuối tiếc thương về ngày tháng cũ
Đừng lật lại những trang đời xưa cũ
Bếp tro tàn khơi lại được gì đâu
Nhạc yêu đương hai mái tóc ngã màu
Hãy khép lại và xin đừng hứa hẹn
Con đò xưa đã nhổ sào rời bến
Theo dòng đời trôi dạt khắp bốn phương
Lỡ mai kia gặp giông bão giữa đường
Là chấm hết một quãng đời mơ mộng
Em lênh đênh trên dòng đời gió sóng
Chẳng còn gì thương tiếc nữa anh ơi!
Anh cánh chim bạt gió bốn phương trời
Nếu trở lại cũng đừng lời oán trách
Vĩnh Long, 2012
0 Comment: