Tiếng hát- Hoa Nguyên
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
TIẾNG HÁT
Tiếng em hát, kìa mưa rơi !
Cho tôi thấm, lạnh đất trời điêu linh
Trời tháng tư, rất thình lình
Bình minh vừa đóa đắm tình thiên thu
Tìm trong lóng lánh xa mù
Mười năm còn lại tiếng ru cội nguồn
Thả trôi ngày tháng về buồn
Để muôn phương cũng rối chùng đàn mưa
Bóng thời gian đó thoi đưa
Mộng đời tôi đã cổ xưa mất rồi
Những cơn mưa rớt xuống đời
Tôi về đứng giữa bời bời tử sinh
Dòng sâu sông rộng u minh
Giọng ca em trải u tình xa xôi
Những thanh âm, cuốn tuôn rơi
Những ngày tháng cũ về nơi phương nào
Tiếng em hát, kìa mưa rơi !
Cho tôi thấm, lạnh đất trời điêu linh
Trời tháng tư, rất thình lình
Bình minh vừa đóa đắm tình thiên thu
Tìm trong lóng lánh xa mù
Mười năm còn lại tiếng ru cội nguồn
Thả trôi ngày tháng về buồn
Để muôn phương cũng rối chùng đàn mưa
Bóng thời gian đó thoi đưa
Mộng đời tôi đã cổ xưa mất rồi
Những cơn mưa rớt xuống đời
Tôi về đứng giữa bời bời tử sinh
Dòng sâu sông rộng u minh
Giọng ca em trải u tình xa xôi
Những thanh âm, cuốn tuôn rơi
Những ngày tháng cũ về nơi phương nào
Thời gian luốn đã hanh hao
Bốn mươi năm ngỡ lùi vào hôm qua
Đường đi đã, tít mù xa
Sáng nay ai hát mà ra rả buồn
Tiếng ca em rười rượi hơn
Và mưa rơi với từng cơn nghẹn ngào
Vết thương âm ĩ nỗi đau
Để thời gian nước qua cầu biển dâu
Bây giờ trôi giữa mưa mau
Tháng tư ngày cũng theo nhau chập chùng
Âm vang nào giữa hư không
Mà nghe ta với não nùng chơ vơ
Giữa trần gian giấc huyễn mơ
Em mang câu hát thành thơ ... sũng buồn
Nghe mưa trách oán, hoang hờn
Nghe trong tiếng ấy nỗi niềm trùng vây
Tháng tư trời thấp theo mây
Đã tàn theo những cơn say qua ngày
Nghe em hát lối ru dài
Để năm tháng đắng u hoài tiếng đau...
Hoa Nguyên
Bốn mươi năm ngỡ lùi vào hôm qua
Đường đi đã, tít mù xa
Sáng nay ai hát mà ra rả buồn
Tiếng ca em rười rượi hơn
Và mưa rơi với từng cơn nghẹn ngào
Vết thương âm ĩ nỗi đau
Để thời gian nước qua cầu biển dâu
Bây giờ trôi giữa mưa mau
Tháng tư ngày cũng theo nhau chập chùng
Âm vang nào giữa hư không
Mà nghe ta với não nùng chơ vơ
Giữa trần gian giấc huyễn mơ
Em mang câu hát thành thơ ... sũng buồn
Nghe mưa trách oán, hoang hờn
Nghe trong tiếng ấy nỗi niềm trùng vây
Tháng tư trời thấp theo mây
Đã tàn theo những cơn say qua ngày
Nghe em hát lối ru dài
Để năm tháng đắng u hoài tiếng đau...
Hoa Nguyên
0 Comment: