Về với mẹ- Hương Nguyễn
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
VỀ VỚI MẸ
Ai đem con sáo sang sông,
để nay con sáo... trụi lông bay về !!!
để nay con sáo... trụi lông bay về !!!
Mẹ ơi, con như con sẻ lạc tha về những cơn mưa
Như những dòng sông trúc trắc không mang nổi mình ra biển
Từng đường chỉ tay đứt gãy chứa lời nguyền vĩnh viễn
Mọc mầm những cơn đau...
Con về dụi vào lòng mẹ khi giấc mơ nát nhàu
Ôm con thôi đừng hỏi gì nghe mẹ
Con dâng hiến nguyên thời tuổi trẻ
Nay chim sáo ngày xưa lầm lũi quay về
Mẹ ơi, bởi con nổi nông theo những câu thề
Nghe nói "mãi mãi" liền tin là "mãi mãi"
Ai ngờ chuyên trăm năm mà lòng người như giấy
Rách. Câu thề chia năm sẻ bảy bay đi...
Mẹ ơi, nhân gian đã nhặt hết nụ cười còn gì
Con của mẹ chậm chân mẹ ạ
Buồn còn có con, mà con thì không có ai nữa cả
Con và mưa hay con là mưa?
Mẹ đừng khóc vì con, cái đứa dại khờ
Quay về với hành trang nhẹ tênh bởi trái tim đã hóa thành nước mắt
Mẹ đừng hỏi gì con, hãy ôm con thật chặt
Để con thấy mình chưa tắt ngúm giữa bão giông
Mẹ ơi, thì ra khi người ta bạc lòng
Nhanh hơn cả khi con chưa kịp hiểu vì sao mình khóc
Con không dám tiêu hoang hạnh phúc
Mà vết son phai lem hết buổi chiều
Con trở về khi bàn chân sũng ướt liêu xiêu
Về để dụi vào bóng gầy của mẹ
Ơ con sáo nhỏ bé
Bị tình đánh rơi...
May con còn có mẹ, mẹ ơi...
Hương Nguyễn
Như những dòng sông trúc trắc không mang nổi mình ra biển
Từng đường chỉ tay đứt gãy chứa lời nguyền vĩnh viễn
Mọc mầm những cơn đau...
Con về dụi vào lòng mẹ khi giấc mơ nát nhàu
Ôm con thôi đừng hỏi gì nghe mẹ
Con dâng hiến nguyên thời tuổi trẻ
Nay chim sáo ngày xưa lầm lũi quay về
Mẹ ơi, bởi con nổi nông theo những câu thề
Nghe nói "mãi mãi" liền tin là "mãi mãi"
Ai ngờ chuyên trăm năm mà lòng người như giấy
Rách. Câu thề chia năm sẻ bảy bay đi...
Mẹ ơi, nhân gian đã nhặt hết nụ cười còn gì
Con của mẹ chậm chân mẹ ạ
Buồn còn có con, mà con thì không có ai nữa cả
Con và mưa hay con là mưa?
Mẹ đừng khóc vì con, cái đứa dại khờ
Quay về với hành trang nhẹ tênh bởi trái tim đã hóa thành nước mắt
Mẹ đừng hỏi gì con, hãy ôm con thật chặt
Để con thấy mình chưa tắt ngúm giữa bão giông
Mẹ ơi, thì ra khi người ta bạc lòng
Nhanh hơn cả khi con chưa kịp hiểu vì sao mình khóc
Con không dám tiêu hoang hạnh phúc
Mà vết son phai lem hết buổi chiều
Con trở về khi bàn chân sũng ướt liêu xiêu
Về để dụi vào bóng gầy của mẹ
Ơ con sáo nhỏ bé
Bị tình đánh rơi...
May con còn có mẹ, mẹ ơi...
Hương Nguyễn
0 Comment: