Thơ tình cho ngày cạn đông- Trương Đình Phượng
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
THƠ TÌNH CHO NGÀY CẠN ĐÔNG
Tôi trở về tìm những câu thơ
tình yêu ngỡ chết từ mùa đông xa ngắt
chiều đói nắng, đường tưởng chừng nghẹt thở
bởi lá vàng chen kín hướng tâm tư.
Ngôi nhà xưa, vẫn cổng gỗ, hoa vàng
nhưng còn đâu, bên khung cửa nhỏ
bóng người con gái mắt buồn
biền biệt như chiều viễn xứ.
tôi trở về tìm những câu thơ
em bỏ lại bên hiên đời. Cỏ mọc.
lặng lẽ đứng giữa điệp trùng phai úa
gió rụng đầy vai.
tôi run rẩy gọi tên người.
Trương Đình Phượng
Tôi trở về tìm những câu thơ
tình yêu ngỡ chết từ mùa đông xa ngắt
chiều đói nắng, đường tưởng chừng nghẹt thở
bởi lá vàng chen kín hướng tâm tư.
Ngôi nhà xưa, vẫn cổng gỗ, hoa vàng
nhưng còn đâu, bên khung cửa nhỏ
bóng người con gái mắt buồn
biền biệt như chiều viễn xứ.
tôi trở về tìm những câu thơ
em bỏ lại bên hiên đời. Cỏ mọc.
lặng lẽ đứng giữa điệp trùng phai úa
gió rụng đầy vai.
tôi run rẩy gọi tên người.
Trương Đình Phượng
0 Comment: