Mật ngôn 5- Trương Đình Phượng
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
MẬT NGÔN 5
Bạn bắt đầu nghe
Những vì sao rụng
lả tả
từng đôi mắt
âm thầm chết võng mạc
trong khu vườn
cạn kiệt mùi hương
bạn bắt đầu giấc ngủ
trên lòng tay mình
giữa màn đêm thao láo
lũ rắn đói mồi
sa mạc mênh mông
xa xa rờn rợn tiếng kền kền
Những vì sao rụng
lả tả
từng đôi mắt
âm thầm chết võng mạc
trong khu vườn
cạn kiệt mùi hương
bạn bắt đầu giấc ngủ
trên lòng tay mình
giữa màn đêm thao láo
lũ rắn đói mồi
sa mạc mênh mông
xa xa rờn rợn tiếng kền kền
sáng nắng mượt
những con đường êm hơn nhung
bạn gói giấc mơ đêm
vào tờ giấy trắng
giấu sau khung ngực
bạn không dám kể cho ai nghe
về giấc mơ mình gặp
vì bạn biết
chẳng ai
tin lời bạn
những con đường êm hơn nhung
bạn gói giấc mơ đêm
vào tờ giấy trắng
giấu sau khung ngực
bạn không dám kể cho ai nghe
về giấc mơ mình gặp
vì bạn biết
chẳng ai
tin lời bạn
một buổi chiều
bạn ngủ say
ngoài đồng cỏ
giữa tiếng chim ca
và nắng rải chan hòa.
bạn trở về thành phố của bạn
khi màn đêm chiếm dụng nhân gian
đến nơi
bạn bàng hoàng đứng giữa đống hoang tàn
giấc mơ của bạn đã thành hiện thực
Trương Đình Phượng
bạn ngủ say
ngoài đồng cỏ
giữa tiếng chim ca
và nắng rải chan hòa.
bạn trở về thành phố của bạn
khi màn đêm chiếm dụng nhân gian
đến nơi
bạn bàng hoàng đứng giữa đống hoang tàn
giấc mơ của bạn đã thành hiện thực
Trương Đình Phượng
0 Comment: