Có lúc- Bùi Bỗng Nhiên
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
CÓ LÚC
Sao tự dưng thấy nhớ
Một người ở rất xa
Từ lâu hình bóng đã
Mờ phai trong nhạt nhoà...
Sao tự dưng chợt nghĩ
Bao năm dài qua đi
Từ khi xa người ấy
Ta như không còn gì...
Sao tự dưng tiếc nuối
Một thời nào rất xa
Khi vừa hai mốt tuổi
Lần đầu yêu người ta...
Sao tự dưng muốn rủ
Bạn bè ở gần xa
Cùng nhau ôn chuyện cũ
Hay là ta đã già...
Sao tự dưng muốn hỏi
Bây giờ em ra sao
Khi chiều đông gió thổi
Có làm em xanh xao...
Sao tự dưng muốn khóc
Quanh mình không có ai
Nhớ em ngày đi học
Tóc dài thả ngang vai...
Rồi thì ta cũng biết
Tình già không dễ phai
Nhiều đêm nằm khó ngủ
Nhớ lại bóng hình ai...
bùi bỗng nhiên
Sao tự dưng thấy nhớ
Một người ở rất xa
Từ lâu hình bóng đã
Mờ phai trong nhạt nhoà...
Sao tự dưng chợt nghĩ
Bao năm dài qua đi
Từ khi xa người ấy
Ta như không còn gì...
Sao tự dưng tiếc nuối
Một thời nào rất xa
Khi vừa hai mốt tuổi
Lần đầu yêu người ta...
Sao tự dưng muốn rủ
Bạn bè ở gần xa
Cùng nhau ôn chuyện cũ
Hay là ta đã già...
Sao tự dưng muốn hỏi
Bây giờ em ra sao
Khi chiều đông gió thổi
Có làm em xanh xao...
Sao tự dưng muốn khóc
Quanh mình không có ai
Nhớ em ngày đi học
Tóc dài thả ngang vai...
Rồi thì ta cũng biết
Tình già không dễ phai
Nhiều đêm nằm khó ngủ
Nhớ lại bóng hình ai...
bùi bỗng nhiên
0 Comment: