Từ âm vô tưởng- Bùi Bỗng Nhiên
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
TỪ ÂM VÔ TƯỞNG.
Ngày treo khô mộng tưởng
Phất phơ chốn vô thường
Hồn nhiên dường cúi mặt
Nhặt dấu chân trên đường...
Tìm lại đâu ra mình
U tình xanh mắt biếc
Từ âm vô tín biệt
Sinh diệt một thời kinh...
Hồ trêu khách đa tình
Nhân sinh hoài như mộng
Nguyệt vọng từ hư không
Trầm tư giam thạch động...
Gió lộng lồng bi thương
Vô xứ vạn nẻo đường
Lá vàng rơi thương tiếc
Giã biệt thuở hồng hoang...
Phất phơ chốn vô thường
Hồn nhiên dường cúi mặt
Nhặt dấu chân trên đường...
Tìm lại đâu ra mình
U tình xanh mắt biếc
Từ âm vô tín biệt
Sinh diệt một thời kinh...
Hồ trêu khách đa tình
Nhân sinh hoài như mộng
Nguyệt vọng từ hư không
Trầm tư giam thạch động...
Gió lộng lồng bi thương
Vô xứ vạn nẻo đường
Lá vàng rơi thương tiếc
Giã biệt thuở hồng hoang...
Ngữa mặt nghênh gió bấc
Trời đất chạm mùa thu
Sương mù che cổ tự
Hư hư sầu như như...
Thu sa tà áo mỏng
Đông phong quấn lửa hồng
Một đời ta quanh quẩn
Con đò qua lại sông...
Ta hỏi em thôi nhé
Có buồn vì đi ngang
Trần gian rồi ở lại
Thương mãi một tình lang...
bùi bỗng nhiên
Trời đất chạm mùa thu
Sương mù che cổ tự
Hư hư sầu như như...
Thu sa tà áo mỏng
Đông phong quấn lửa hồng
Một đời ta quanh quẩn
Con đò qua lại sông...
Ta hỏi em thôi nhé
Có buồn vì đi ngang
Trần gian rồi ở lại
Thương mãi một tình lang...
bùi bỗng nhiên
0 Comment: