Để dành- Búi Bỗng Nhiên
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
ĐỂ DÀNH
Cứ để dành im lặng lại đi em
Rồi mai mốt ta sẽ về đâu đó
Nơi góc tối của một đời vội vã
Còn lại ta ở với một mình ta...
Cứ để dành hối tiếc lại đi em
Khi đã vắng những người đưa người đón
Đã mệt mỏi vì tính toan lựa chọn
Mới chợt hay còn mất một điều gì...
Cứ để dành trong dạ chút từ bi
Làm hạt giống khi chẳng còn chi nữa
Ta nhặt lại ít ngày xưa nhỏ bé
Đã đánh rơi nơi góc phố sân trường...
Cứ để dành im lặng lại đi em
Rồi mai mốt ta sẽ về đâu đó
Nơi góc tối của một đời vội vã
Còn lại ta ở với một mình ta...
Cứ để dành hối tiếc lại đi em
Khi đã vắng những người đưa người đón
Đã mệt mỏi vì tính toan lựa chọn
Mới chợt hay còn mất một điều gì...
Cứ để dành trong dạ chút từ bi
Làm hạt giống khi chẳng còn chi nữa
Ta nhặt lại ít ngày xưa nhỏ bé
Đã đánh rơi nơi góc phố sân trường...
Cứ để dành một chút mật yêu đương
Dù cay đắng vẫn dường như rất ngọt
Khi ta để trái tim mình đi lạc
Theo kiêu sa khinh bạc của con người...
Cứ để dành khôn khéo chút ngu si
Khi rủ hết xuân thì qua dáng vóc
Ta trơ tróc đứng bên đời ô trọc
Còn ngu si bảo bọc vết thương lòng...
Cứ để dành một chút của dư âm
Vì tội lỗi lặng thầm như đứa trẻ
Đời sinh ra nhưng đời không có chỗ
Vẫn trong ta ẩn náu đến bây giờ...
bùi bỗng nhiên
Dù cay đắng vẫn dường như rất ngọt
Khi ta để trái tim mình đi lạc
Theo kiêu sa khinh bạc của con người...
Cứ để dành khôn khéo chút ngu si
Khi rủ hết xuân thì qua dáng vóc
Ta trơ tróc đứng bên đời ô trọc
Còn ngu si bảo bọc vết thương lòng...
Cứ để dành một chút của dư âm
Vì tội lỗi lặng thầm như đứa trẻ
Đời sinh ra nhưng đời không có chỗ
Vẫn trong ta ẩn náu đến bây giờ...
bùi bỗng nhiên
0 Comment: