Lá rơi- Thuận Thảo
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
LÁ RƠI
Gió rét vai gầy lặng lẽ qua
Lá rơi xơ xác trước hiên nhà
Ta nghe trong gió lời của lá
Lá trút hơi tàn ta xót xa..!
Ta sợ ngày mai nắng đi qua
Bỏ lại hoàng hôn bóng chiều tà?
Bài thơ ta viết bay theo gió
Giọt lệ mi tràn khóc tình ta..!
Ta sợ một chiều...gió mưa sa
Sợ dấu chân run mắt lệ nhòa
Chiếc áo dương trần ta lìa bỏ
Vô thường cất bước những ngày qua
Ai mãi bên đời đếm lá rơi?
Thời gian bạc úa mãi dần trôi
Một ngày yêu thương ngàn nhung nhớ
Chiếc lá vàng rơi...xót phận đời..!
Thuận Thảo
Gió rét vai gầy lặng lẽ qua
Lá rơi xơ xác trước hiên nhà
Ta nghe trong gió lời của lá
Lá trút hơi tàn ta xót xa..!
Ta sợ ngày mai nắng đi qua
Bỏ lại hoàng hôn bóng chiều tà?
Bài thơ ta viết bay theo gió
Giọt lệ mi tràn khóc tình ta..!
Ta sợ một chiều...gió mưa sa
Sợ dấu chân run mắt lệ nhòa
Chiếc áo dương trần ta lìa bỏ
Vô thường cất bước những ngày qua
Ai mãi bên đời đếm lá rơi?
Thời gian bạc úa mãi dần trôi
Một ngày yêu thương ngàn nhung nhớ
Chiếc lá vàng rơi...xót phận đời..!
Thuận Thảo
0 Comment: