Góc nhỏ của riêng em- Miền Ký Ức
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
GÓC NHỎ CỦA RIÊNG EM...
Em trở về góc nhỏ của riêng em
Sau những liêu xiêu của tháng ngày chao động
Đừng nhìn em....đừng làm lòng em dậy sóng
Sau những muộn phiền em chỉ muốn ngủ giấc bình yên
Em trở về góc nhỏ...lặng im
Giận mình yếu mềm
đã làm mình tổn thương thêm lần nữa
Giữa chúng ta đã mất rồi ánh lửa
Của những ngày say đắm xa xưa
Em trở về...nhòa ướt giữa màn mưa
Sau những cơn say là cõi lòng tĩnh lặng
Có lẽ em đã quen rồi trái đắng
Nên dấu lại nụ cười sau khuôn mặt đa đoan
Giấu anh vào trong những giấc mơ hoang
Nơi chúng mình sẽ bên nhau hạnh phúc
sẽ không có đắng cay hay tì vết
Nhưng không thể nữa rồi anh xa vụt tầm tay
Em trở về...nhòa nhạt với men cay
Phía không anh bước chân nào cũng chừng như chếnh choáng
Cố quên anh quên cuộc tình đứt đoạn
Nhưng vô tình nổi nhớ cứ sâu thêm
Em trở về...cấu tim mình tứa máu từng đêm
Nhưng trong tiềm thức cứ bùng lên khao khát
Ôm lòng đêm đang từng đêm vỡ nát
Chang biet lam gi cho vợi nổi nhớ về anh
Nhưng đàn bà mà thật quá mong manh
Chỉ một tiếng lá rơi cũng giật mình ngỡ anh tìm đến
Ta yêu nhau cũng bởi vì định mênh
Nhưng định mệnh mà...ta buộc phải xa nhau...
Miền Ký Ức- 14.10.2015
(cảm tác từ một bài viết của Thủy Thanh Mai.)
Em trở về góc nhỏ của riêng em
Sau những liêu xiêu của tháng ngày chao động
Đừng nhìn em....đừng làm lòng em dậy sóng
Sau những muộn phiền em chỉ muốn ngủ giấc bình yên
Em trở về góc nhỏ...lặng im
Giận mình yếu mềm
đã làm mình tổn thương thêm lần nữa
Giữa chúng ta đã mất rồi ánh lửa
Của những ngày say đắm xa xưa
Em trở về...nhòa ướt giữa màn mưa
Sau những cơn say là cõi lòng tĩnh lặng
Có lẽ em đã quen rồi trái đắng
Nên dấu lại nụ cười sau khuôn mặt đa đoan
Giấu anh vào trong những giấc mơ hoang
Nơi chúng mình sẽ bên nhau hạnh phúc
sẽ không có đắng cay hay tì vết
Nhưng không thể nữa rồi anh xa vụt tầm tay
Em trở về...nhòa nhạt với men cay
Phía không anh bước chân nào cũng chừng như chếnh choáng
Cố quên anh quên cuộc tình đứt đoạn
Nhưng vô tình nổi nhớ cứ sâu thêm
Em trở về...cấu tim mình tứa máu từng đêm
Nhưng trong tiềm thức cứ bùng lên khao khát
Ôm lòng đêm đang từng đêm vỡ nát
Chang biet lam gi cho vợi nổi nhớ về anh
Nhưng đàn bà mà thật quá mong manh
Chỉ một tiếng lá rơi cũng giật mình ngỡ anh tìm đến
Ta yêu nhau cũng bởi vì định mênh
Nhưng định mệnh mà...ta buộc phải xa nhau...
Miền Ký Ức- 14.10.2015
0 Comment: