Không còn- Thụy Du
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
KHÔNG CÒN
Trách chi em tình đã lỡ làng
Chỉ tại ngày xưa anh vội vàng tìm đến
Chừ thì… bao nhiêu trìu mến
Đã không còn về bến… bình yên
Chia tay ư!?
Anh không trách đâu chỉ xin giữ nỗi niềm riêng
Nơi mà mặc nhiên có một thời hạnh phúc.
Những con đường xưa ta từng có lúc
Tay trong tay giây phút thần tiên.
Anh không trách đâu em!
Vì anh biết cuộc trần này vốn đã đảo điên
Mà em thì không riêng trong dòng xoay đen trắng
Trách chi chiều nay trời mưa không nắng
Vắng em rồi đêm không ngắn mà dài ra
Chia tay ư!?
Có phải là ta sẽ xa
Nỗi nhớ thương diết da không còn nữa
Anh không trách em đâu khi ta lạc giữa
Không gian buồn chia nửa miền đau.
Em!...
Ngày mà ta không còn nhau
Anh không trách đâu trước sau tình phụ
Mình anh thôi sẽ tìm về nơi trú ngụ
Cõi vô thường vắng nụ yêu thương.
Thuydu
Trách chi em tình đã lỡ làng
Chỉ tại ngày xưa anh vội vàng tìm đến
Chừ thì… bao nhiêu trìu mến
Đã không còn về bến… bình yên
Chia tay ư!?
Anh không trách đâu chỉ xin giữ nỗi niềm riêng
Nơi mà mặc nhiên có một thời hạnh phúc.
Những con đường xưa ta từng có lúc
Tay trong tay giây phút thần tiên.
Anh không trách đâu em!
Vì anh biết cuộc trần này vốn đã đảo điên
Mà em thì không riêng trong dòng xoay đen trắng
Trách chi chiều nay trời mưa không nắng
Vắng em rồi đêm không ngắn mà dài ra
Chia tay ư!?
Có phải là ta sẽ xa
Nỗi nhớ thương diết da không còn nữa
Anh không trách em đâu khi ta lạc giữa
Không gian buồn chia nửa miền đau.
Em!...
Ngày mà ta không còn nhau
Anh không trách đâu trước sau tình phụ
Mình anh thôi sẽ tìm về nơi trú ngụ
Cõi vô thường vắng nụ yêu thương.
Thuydu
0 Comment: