Tự khúc tháng Ba- Miền Ký Ức
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
TỰ KHÚC THÁNG BA
Tháng ba về rơi trên cánh hoa ngâu
Khẽ khàng lắm sợ làm đau chiếc lá
Nắng tháng ba trong veo đến lạ
Như màu buồn trong đáy mắt em
Tháng ba ơi nỗi nhớ cũng ướt mềm
Nhẹ nhàng thôi mà cồn lên man mác
Có buồn không mà mây chiều bàng bạc
Nghiêng nghiêng buồn trên tháp cổ rêu phong
Em trôi nghiêng trong màu nắng dịu hiền
Bình yên nhé, tim ơi đừng khắc khoải
Hát ru mùa xuân bên vồng hoa cải
Ru hời ru ru giấc ngủ đời êm
Tháng ba về rơi trên cánh hoa ngâu
Khẽ khàng lắm sợ làm đau chiếc lá
Nắng tháng ba trong veo đến lạ
Như màu buồn trong đáy mắt em
Tháng ba ơi nỗi nhớ cũng ướt mềm
Nhẹ nhàng thôi mà cồn lên man mác
Có buồn không mà mây chiều bàng bạc
Nghiêng nghiêng buồn trên tháp cổ rêu phong
Em trôi nghiêng trong màu nắng dịu hiền
Bình yên nhé, tim ơi đừng khắc khoải
Hát ru mùa xuân bên vồng hoa cải
Ru hời ru ru giấc ngủ đời êm
Tháng ba về nghe từng giọt sương đêm
Thánh thót rơi trên từng nhành hoa mới
Con chim sẻ nép mình nơi mái ngói
Sóng sánh buồn đếm từng nhịp đời trôi
Tháng ba về người thiếu phụ đơn côi
Vẽ bóng mình trong đêm...vời vợi ... nhớ
Rồi nhận ra cuộc tình đà tan vỡ
Vẽ khúc sầu khắc khoải vọng vào đêm
Tháng ba trôi bên con phố không tên
Em nghĩ gì hỡi em người thiếu phụ
Mắt môi em đã tô màu quá khứ
Cạn tình rồi em hỡi... tháng ba đau!
Miền Ký Ức
Thánh thót rơi trên từng nhành hoa mới
Con chim sẻ nép mình nơi mái ngói
Sóng sánh buồn đếm từng nhịp đời trôi
Tháng ba về người thiếu phụ đơn côi
Vẽ bóng mình trong đêm...vời vợi ... nhớ
Rồi nhận ra cuộc tình đà tan vỡ
Vẽ khúc sầu khắc khoải vọng vào đêm
Tháng ba trôi bên con phố không tên
Em nghĩ gì hỡi em người thiếu phụ
Mắt môi em đã tô màu quá khứ
Cạn tình rồi em hỡi... tháng ba đau!
Miền Ký Ức
0 Comment: