Tản mạn về bài thơ Hạ thương của Miền Ký Ức- Minh Triết
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
TẢN MẠN VỀ BÀI THƠ "HẠ THƯƠNG"
LỜI BÌNH:
Ai đã từng trải qua một lần dang dở, đọc bài thơ này cũng thấy nao lòng, cảm thông, sẻ chia cùng tác giả Miền Ký Ức. Những hình tượng thiên nhiên như trời mây, mưa gió cùng những cỏ cây, hoa lá, chim muông minh họa cho bài thơ sinh động, đầy cảm xúc
Ai ở vùng sông nước cũng cảm thấy lòng buâng khuâng mỗi ngày nhìn con thủy triều lên xuống hay để tâm hồn mình thổn thức, ngã lòng vói mùi thơm ngai ngái của vạt cải vàng rực bến sông. Bỡi lẽ hoa cải mang vẻ đẹp của người con gái chân quê. Hoa cải tượng trưng cho sự đợi chờ, nhớ nhung
(Tác giả Miền Ký Ức- Giải Khuyến khích trong Tuyển tập Những Mùa Hè Rực Rỡ
- Nhà Xuất Bản Văn Học )
- Nhà Xuất Bản Văn Học )
HẠ THƯƠNG
Chiều nay mưa như ướt cả triền đê
Đâu đây tiếng con Bìm bịp lẻ bầy bên dòng sông lạc lõng
Ai tìm lá diêu bông mà lời ru nỉ non vào trong từng giấc mộng
Ai hát khúc tình buồn thương kẻ ở người đi
Anh có bao giờ tự hỏi mình vì sao mãi bặt cánh thiên di
Cho con nước lớn ròng
cứ xót thương mùa hoa cải
Anh như mây chốn tang bồng hồ hải
Có bận lòng
về một mối tương tư
Hạ dần qua trời cũng sắp chuyển sang thu
Vài chiếc lá chát chao vàng bên thềm xưa, mưa uớt
Em nghe tiếng thời gian chạm vào nơi trái tim mỏi mệt
Hấp hối... lụi tàn chạm đáy một miền đau
Anh cứ vời vợi chốn xa
cho ký ức bạc màu
Em chống chọi tơ lòng bằng đôi tay gầy guộc
Vầng trăng cũng trốn vào mây bỏ mặc em ngơ ngác
Giữa lưng chừng ai buông sợi tương tư
Em cõng sợi buồn qua từng ngày tháng hao hư
Lá diêu bông cũng xác xơ buồn bên dòng sông kỷ niệm
Không còn anh, con Bìm bịp cứ gọi chiều... lạc giọng
Người ơi, người về... ngắt sợi nhớ dùm em!
Miền Ký Ức- 9/06/2019
Chiều nay mưa như ướt cả triền đê
Đâu đây tiếng con Bìm bịp lẻ bầy bên dòng sông lạc lõng
Ai tìm lá diêu bông mà lời ru nỉ non vào trong từng giấc mộng
Ai hát khúc tình buồn thương kẻ ở người đi
Anh có bao giờ tự hỏi mình vì sao mãi bặt cánh thiên di
Cho con nước lớn ròng
cứ xót thương mùa hoa cải
Anh như mây chốn tang bồng hồ hải
Có bận lòng
về một mối tương tư
Hạ dần qua trời cũng sắp chuyển sang thu
Vài chiếc lá chát chao vàng bên thềm xưa, mưa uớt
Em nghe tiếng thời gian chạm vào nơi trái tim mỏi mệt
Hấp hối... lụi tàn chạm đáy một miền đau
Anh cứ vời vợi chốn xa
cho ký ức bạc màu
Em chống chọi tơ lòng bằng đôi tay gầy guộc
Vầng trăng cũng trốn vào mây bỏ mặc em ngơ ngác
Giữa lưng chừng ai buông sợi tương tư
Em cõng sợi buồn qua từng ngày tháng hao hư
Lá diêu bông cũng xác xơ buồn bên dòng sông kỷ niệm
Không còn anh, con Bìm bịp cứ gọi chiều... lạc giọng
Người ơi, người về... ngắt sợi nhớ dùm em!
Miền Ký Ức- 9/06/2019
LỜI BÌNH:
Ai đã từng trải qua một lần dang dở, đọc bài thơ này cũng thấy nao lòng, cảm thông, sẻ chia cùng tác giả Miền Ký Ức. Những hình tượng thiên nhiên như trời mây, mưa gió cùng những cỏ cây, hoa lá, chim muông minh họa cho bài thơ sinh động, đầy cảm xúc
Chiều nay mưa như ướt cả triền đêĐọc bài thơ Hạ Thương, tôi chợt nhớ hình ảnh người con trai mỗi chiều thường xuống ven đê đầu làng, tay cầm lá diêu bông chờ người con gái trao như lời hứa để được làm chồng. Và một buổi chiều "Ngày cưới xe hoa qua làng cũ / Tay em cầm lá đứng ven đê ...". Bài thơ Lá diêu bông là bài hát trữ tình, đã đi vào lòng người, tượng trưng cho một ước mơ, một cuộc sống lứa đôi. Ở đây tác giả là một thiếu phụ vẫn còn son, đã qua tình yêu vụn vỡ, trải lòng mình, khát khao đi tìm hạnh phúc càng mãnh liệt hơn là điều dễ hiểu.
Đâu đây tiếng con chim bìm bịp lẻ bầy bên dòng sông lạc lõng
Ai tìm lá diêu bông mà lời ru nỉ non vào trong từng giấc mộng
Ai hát khúc tình buồn thương kẻ ở người đi
Anh có bao giờ tự hỏi mình vì sao mãi bặt cánh chim di
Ai ở vùng sông nước cũng cảm thấy lòng buâng khuâng mỗi ngày nhìn con thủy triều lên xuống hay để tâm hồn mình thổn thức, ngã lòng vói mùi thơm ngai ngái của vạt cải vàng rực bến sông. Bỡi lẽ hoa cải mang vẻ đẹp của người con gái chân quê. Hoa cải tượng trưng cho sự đợi chờ, nhớ nhung
Cho con nước lớn ròngTheo vần vũ trụ, bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông. Mỗi mùa có những sắc thái riêng để những cánh hoa khoe hương. Mùa thu ở đâu cũng đẹp, trời dịu mát, se se lạnh. Những chiếc lá vàng theo từng cơn gió rơi xào xạc khắp cả lối đi. Và cuối mùa thu, sang đông, từng đoàn chim trời theo hình chữ V ngược về phương nam để tránh lạnh, tìm thức ăn và cũng tìm tổ ấm mới. Vào mùa đông với tiết trời giá lạnh, con người cảm thấy đơn côi khi tình yêu có những ngã rẽ. Sự chia ly là việc đáng tiếc, nên cảm thấy suy sụp, mọi thứ trở thành vô vị.
Có xót thương mùa hoa cải
Anh như mây chốn tang bồng hồ hải
Có bận lòng
Về một mối tương tư.
Hạ dần qua trời cũng sắp chuyển sang thuKhổ cuối bài thơ Miền Ký Ức nhắc lại hình tượng lá diêu bông, con bìm bịp kêu chiều làm bài thơ Hạ Thương thêm trữ tình, lãng mạn. Ai cũng biết, bìm bịp thường đi từng cặp, tiếng kêu khắc khoải về chiều như những nốt nhạc trầm buồn đã đi vào ca dao, dân ca. Tiếng kêu cùa bìm bịp càng thê lương, thảm thiết, ai oán vào lúc nước nổi khi thiếu vắng bạn tình.
Vài chiếc lá chát chao bên thềm xưa, mưa ướt
Em nghe tiếng thời gian chạm vào nơi trái tim mỏi mệt
Hấp hối ... lụi tàn chạm đáy một niềm đau
Anh cứ vời vợi chốn xa
Cho ký ức bạc màu
Em chống chọi tơ lòng bằng đôi tay gầy guộc
Vầng trăng cũng trốn vào mây bỏ mặc em
Ngơ ngác
Nhớ ai bên bờ hò lên câu điệu lýBài hát Tiếng chim bìm bịp như hòa vào nỗi buồn mênh mông, trống vắng để cảm nhận bài thơ Hạ Thương, chăc ai xem cũng chạnh lòng
Người đã xa rồi còn chi nữa mà trông
Để con bìm bịp kêu chiều anh lẻ bóng
Gió thổi bờ lao xơ xác lá khô vàng
( Tiếng chim Bìm bịp )
Giữa lưng chừng ai buông sợi tương tưTình yêu là đề muôn thuở, không bao giò cũ mà các văn thi sĩ nói chung , Miền Ký Ức nói riêng, bằng khả năng sáng tạo của mình đã làm mới chủ đề này. Tác phẩm là cảm xúc của mỗi tác giả, đôi khi là hư cấu hoặc tưởng tượng. Chuyện tình càng ngang trái, vụn vỡ thì bài viết càng hay, càng xúc động dễ đi vào trái tim mọi người. Bài thơ Hạ thương của Miền Ký Ức là một điển hình. Chúc mừng tác giả, mong đón nhận nhiều tác phẩm hay hơn nữa.
Em cõng sợi buồn qua từng ngày tháng hao hư
Lá diêu bông cũng xác xơ buồn bên dòng sông kỷ niệm
Không còn anh con bìm bịp cứ kêu ... chiều lạc giọng
Người ơi người về ngắt sợi nhớ giùm em.
Minh Triết
0 Comment: