Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Tình hoang tưởng- Phạm Ngọc Thái

Tình hoang tưởng- Phạm Ngọc Thái


TÌNH HOANG TƯỞNG

Đừng hỏi vì sao, ta yêu em đến thế ?
Muốn đưa em về cõi mộng thiên thu
Rồi mai đây trong thế thái mịt mù
Em dệt thảm yêu đương, hiển linh vào thời đại

Đài thơ ta trên đỉnh cao mãi mãi
Có bóng hình nàng khắc khoải, ánh trăng ru
Hỡi bà Hồ Xuân Hương, ông Hàn Mặc Tử, cụ Tố Như
Con xin rỏ giọt lệ cùng Người, đau nhân thế...

Nếu mai sau…
Đời cho tôi một ngôi miếu nhỏ, hiu hắt bên đường như ngài Lý (*)
Hoặc trong vườn đền Quán Thánh, cạnh Hồ Tây
Gần ngôi nhà tôi sống dưới trần này
Ai tưởng nhớ... thì thắp nén hương lòng thương cảm…

Ta là cánh chim trời bay phiêu lãng
Giây phút động lòng, xa xót cõi nhân gian
Mang trái tim anh thi sĩ yếu hèn
Chỉ quẩn quanh tình em, xây mộng đẹp

Chán tất cả, cũng yêu không kể hết
Sống trên đời nửa tỉnh, nửa say
Mượn nén nhang chùa, quên chốn dương này
Với khát vọng đến được nơi Thánh Phật...

Tình hoang tưởng bên một người gái đẹp
Rền rĩ tâm hồn, da diết óc thi nhân
Mong ngày sau trong nấm mộ hương tàn
Nàng xõa tóc, khóc than người tri ngộ

Ôi ! Tình hoang, tình hoang, tình hoang...
Sao có thể làm trái tim ta dầy vò, đau khổ
Cánh chim đại bàng, từng ngạo nghễ đỉnh sơn đâu ?
Hay bởi thương người đẹp kiếp bèo dâu
Nên mới muốn mang nàng vào trong Đền Thánh...

                   Phạm Ngọc Thái
---------------------------------
 (*): Nghe nói: Cụ Lý Bạch thời Nhà Đường ở Trung Hoa, được người đời xây cho một ngôi miếu nhỏ bên đường, ai đi qua cảm nhớ thì vào miếu thắp nén nhang tưởng niệm.

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian