Hoài nghi- Miền Ký Ức
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
HOÀI NGHI
Có điều gì như rạn vỡ trong em
Khi thấy anh không còn như xưa nữa
Anh quên em, hay quên lời thệ hứa
Đẩy em về với khoảng cách không tên
Biết làm gì cho yêu dấu nhiều hơn
Khi gọi anh với tiếng lòng đắng chát
Anh vô tâm hay vì đời tất bật
Mà vô hình ta cứ dạt xa nhau
Em hát cho chính mình trong cả giấc chiêm bao
Nghe tiếng lá khẽ khàng, ngỡ chân người lạc bước
Khung cửa sổ hàng đêm sũng nước
Đợi chờ người từ ký ức xa xăm
Em đâu dám hoài nghi anh đã thay lòng
Chỉ đôi khi, chợt sợ lo một điều mong manh không tỏ
Bởi em sợ anh sẽ quay về phương đó
Bỏ em phương này, vò nát trái tim côi
Hình như anh đã quên lãng em rồi
Quên ánh mắt, bờ môi, làn tóc rối
Quên những phút giây mình bên nhau rất vội
Nụ hôn nồng như cháy cả đêm đông
Có phải lòng anh đã buông bỏ rồi không
Nên đường cũ anh chưa lần ghé lại
anh quay lưng vứt kỷ niệm vào vùng trời hoang tái
Quên ngôi nhà quên cả giấc mơ yêu...
Miền Ký Ức- 09.2015
0 Comment: