Ngậm ngùi- Hoa Nguyên
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
NGẬM NGÙI
Thu đông thê thảm quá
Cơ man tình chia ly
Con đường chỉ một ngã
Bao nhiêu điều thị phi
Chiếc xe lăn qua dốc
Đã dừng ở lưng đồi
Từ khi cơn bão lốc
Cuốn theo đi vập vùi
Có vì sao nhỏ bé
Nhấp nháy cuối ngại ngùng
Những đêm trăng lặng lẽ
Chìa với nhau não nùng
Những bóng câu qua cửa
Sẽ đến xuân ngập ngừng
Mà trời nghiêng đất ngửa
Tấm chân tình rưng rưng
Thu đông thê thảm quá
Cơ man tình chia ly
Con đường chỉ một ngã
Bao nhiêu điều thị phi
Chiếc xe lăn qua dốc
Đã dừng ở lưng đồi
Từ khi cơn bão lốc
Cuốn theo đi vập vùi
Có vì sao nhỏ bé
Nhấp nháy cuối ngại ngùng
Những đêm trăng lặng lẽ
Chìa với nhau não nùng
Những bóng câu qua cửa
Sẽ đến xuân ngập ngừng
Mà trời nghiêng đất ngửa
Tấm chân tình rưng rưng
Hỏi nhau điều vĩnh cửu
Sẽ thấy đất lạnh lùng
Hỏi thăm điều nhắn nhủ
Để thấy trời cáo chung
Khép lại là quá khứ
Có đâu buồn nỗi vui
Bộn bề bao nhiêu thứ
Tựu chung chữ bùi ngùi
Có gì đâu miếng vá
Chứa trọn cuộc buồn vui
Gió lùa ô cửa khóa
Là vắng bóng nhau rồi
Có vào đừng gõ cửa
Kinh động lắm loài dơi
Giữa lần đau đớn nữa
Đã khép những gọi mời
Tội tình lá me nhỏ
Khẻ trong bóng vừa hồng
Lỗi cây bàng lá đỏ
Đổ xuống những mùa đông
hoa nguyên.
Sẽ thấy đất lạnh lùng
Hỏi thăm điều nhắn nhủ
Để thấy trời cáo chung
Khép lại là quá khứ
Có đâu buồn nỗi vui
Bộn bề bao nhiêu thứ
Tựu chung chữ bùi ngùi
Có gì đâu miếng vá
Chứa trọn cuộc buồn vui
Gió lùa ô cửa khóa
Là vắng bóng nhau rồi
Có vào đừng gõ cửa
Kinh động lắm loài dơi
Giữa lần đau đớn nữa
Đã khép những gọi mời
Tội tình lá me nhỏ
Khẻ trong bóng vừa hồng
Lỗi cây bàng lá đỏ
Đổ xuống những mùa đông
hoa nguyên.
0 Comment: