Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Trên bao lơn mùa đông- Trương Đình Phượng

Trên bao lơn mùa đông- Trương Đình Phượng


TRÊN BAO LƠN MÙA ĐÔNG

1
trên bao lơn
đêm mùa đông đầy gió & mùi lá mục
tôi đang vẽ chân dung tôi & bóng tối
những giọt sương hay nước mắt của trời ?
hạ cánh xuống bờ vai
& thẩm thấu vào ngàn vạn tế bào
một con gián chui ra từ kẽ nứt
lấm lét nhìn
nó sợ ?
hay nó đang tự đặt ra rất nhiều câu hỏi
về thằng người lập dị?

2
những ý nghĩ bốc cháy
lặng lẽ & cô độc
tôi lạc mất tôi trong vùng tóc
như con côn trùng lạc lối giữa điệp trùng rễ cây
một đoàn tàu hỏa đang lao ra từ hàm răng cá sấu
phía sau cột khói
nỗi đau âm thầm thụ phấn
hình ảnh đóa uất kim hương
& người đàn bà
được gói bởi bàn tay ký vãng.

3.
trên bao lơn trống trải
tôi ngồi nhai tôi & bóng tối
khuya như chiếc chai bọc kín
lũ muỗi bị cầm tù
con gián đã bỏ đi
truy tìm miền đất của cái chết
[hoặc] sự sống vĩnh hằng?

    Trương Đình Phượng

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian