Mộng- Miền Ký Ức
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
MỘNG
Ta thấy ta trôi trên những muộn phiền
Đời rộng quá không người về đưa tiễn
Một, hai năm sẽ chỉ còn hoài niệm
Thơ có buồn cũng hóa lá thu phai
Ta thấy ta hình như bớt u hoài
Nở trên môi những nụ cười nhạt thếch
Hay trái tim với mầm đau đã chết
Hay cõi lòng đang từng khắc hồi sinh
Ta thấy ta đọa lạc giữa bùn sình
Vờ vật mãi vẫn không tìm ra lối
Đêm huyễn hoặc, hay đêm dần hấp hối
Ta là người hay là một bóng ma
Ta thấy gì từ tiền kiếp của ta?
Đang ngồi khóc bên vạt hoa héo úa
Con tim ta đang từng ngày mục rữa
Nhỏ xuống đời hóa cơn mộng liêu trai...
Miền Ký Ức
Ta thấy ta trôi trên những muộn phiền
Đời rộng quá không người về đưa tiễn
Một, hai năm sẽ chỉ còn hoài niệm
Thơ có buồn cũng hóa lá thu phai
Ta thấy ta hình như bớt u hoài
Nở trên môi những nụ cười nhạt thếch
Hay trái tim với mầm đau đã chết
Hay cõi lòng đang từng khắc hồi sinh
Ta thấy ta đọa lạc giữa bùn sình
Vờ vật mãi vẫn không tìm ra lối
Đêm huyễn hoặc, hay đêm dần hấp hối
Ta là người hay là một bóng ma
Ta thấy gì từ tiền kiếp của ta?
Đang ngồi khóc bên vạt hoa héo úa
Con tim ta đang từng ngày mục rữa
Nhỏ xuống đời hóa cơn mộng liêu trai...
Miền Ký Ức
0 Comment: