Khúc tự tình tháng hai- Miền Ký Ức
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
KHÚC TỰ TÌNH THÁNG HAI
Tháng hai về trên đôi vai người nghệ sĩ hát rong
Với mùa xuân còn dùng dằng bên cội mai trầm mặc
Với môi ngát hương thơm của màu hoa dã quỳ vàng ngút ngắt
Phố núi bây giờ lạnh
dưới mỗi bước chân em
Tháng hai của anh là màu nắng ngọt mềm
Là men say nồng
là ủ hương tình ái
Như mùa Valentine ngọt ngào
trên môi người con gái
Anh cắn ngập mê cuồng đắm đuối vị yêu thương
Tháng hai của em
là nỗi nhớ ngập những nẻo đường
Nghe buốt lạnh chạy dài theo từng con dốc
Với tay hái đoá sao trời
ủ cơn mê tiềm thức
Nhưng
Giật mình ký ức chợt hoang mang
Ai vẽ con đò
mà người vội bước sang ngang
Biền biệt chân mây chưa một lần ngoảnh lại
Tháng hai vàng hơn
như nỗi lòng người đang mong mỏi
Chờ
mà con nước khua dần đẩy miết bóng đò xưa
Tháng hai về se sắt dưới cơn mưa
Trời cao nguyên buồn
càng buồn hơn khi mùa yêu hoang hoải
Như lắng đọng chút tàn dư còn lại
Rồi tan tành như ảo ảnh cuối mùa xuân
Miền Ký Ức (Viết ở Đà Lạt- 09.02.2020)
Tháng hai về trên đôi vai người nghệ sĩ hát rong
Với mùa xuân còn dùng dằng bên cội mai trầm mặc
Với môi ngát hương thơm của màu hoa dã quỳ vàng ngút ngắt
Phố núi bây giờ lạnh
dưới mỗi bước chân em
Tháng hai của anh là màu nắng ngọt mềm
Là men say nồng
là ủ hương tình ái
Như mùa Valentine ngọt ngào
trên môi người con gái
Anh cắn ngập mê cuồng đắm đuối vị yêu thương
Tháng hai của em
là nỗi nhớ ngập những nẻo đường
Nghe buốt lạnh chạy dài theo từng con dốc
Với tay hái đoá sao trời
ủ cơn mê tiềm thức
Nhưng
Giật mình ký ức chợt hoang mang
Ai vẽ con đò
mà người vội bước sang ngang
Biền biệt chân mây chưa một lần ngoảnh lại
Tháng hai vàng hơn
như nỗi lòng người đang mong mỏi
Chờ
mà con nước khua dần đẩy miết bóng đò xưa
Tháng hai về se sắt dưới cơn mưa
Trời cao nguyên buồn
càng buồn hơn khi mùa yêu hoang hoải
Như lắng đọng chút tàn dư còn lại
Rồi tan tành như ảo ảnh cuối mùa xuân
Miền Ký Ức (Viết ở Đà Lạt- 09.02.2020)
0 Comment: