Đoạn cuối của một cuốn sách cũ- Trương Đình Phượng
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
ĐOẠN CUỐI CỦA MỘT CUỐN SÁCH CŨ
những tiếng mưa đã đánh thức tôi dậy
trong một sáng sương non dịu dàng bay ngoài khung cửa xám
đêm qua những ngọn đèn linh ứng trong hồn tôi đã tắt
dưới chân tháp của niềm tin
loang lổ máu loài chim tình ái
những cánh tay gió vực tôi dậy từ thẳm sâu suy tưởng
xác hài nhi thời gian trôi theo dòng nước mưa thơm nồng linh hồn dạ lý hương
bước xuống từ bàn tay giấc mơ dang dở
lặng lẽ khâm liệm nụ hôn tưởng tượng bên mép đồi ảo giác yêu thương
tôi đi về phía con đường nhợt nhạt dung nhan những tán lá bạch tạng
không gian chảy tràn dòng rượu u hoài
tiếng khóc của những hạt bụi lạc loài
dội vào tai tôi như triệu triệu mũi kim bóng tối
ánh sáng hiếm hoi của vầng dương ngày trở bệnh
rười rạc rụng trên những vỉa hè úa tàn chờ đợi
Trương Đình Phượng
những tiếng mưa đã đánh thức tôi dậy
trong một sáng sương non dịu dàng bay ngoài khung cửa xám
đêm qua những ngọn đèn linh ứng trong hồn tôi đã tắt
dưới chân tháp của niềm tin
loang lổ máu loài chim tình ái
những cánh tay gió vực tôi dậy từ thẳm sâu suy tưởng
xác hài nhi thời gian trôi theo dòng nước mưa thơm nồng linh hồn dạ lý hương
bước xuống từ bàn tay giấc mơ dang dở
lặng lẽ khâm liệm nụ hôn tưởng tượng bên mép đồi ảo giác yêu thương
tôi đi về phía con đường nhợt nhạt dung nhan những tán lá bạch tạng
không gian chảy tràn dòng rượu u hoài
tiếng khóc của những hạt bụi lạc loài
dội vào tai tôi như triệu triệu mũi kim bóng tối
ánh sáng hiếm hoi của vầng dương ngày trở bệnh
rười rạc rụng trên những vỉa hè úa tàn chờ đợi
Trương Đình Phượng
0 Comment: